So với cô, cảm xúc Thẩm Kiều đơn giản hơn nhiều: “Tôi không tránh cô, chẳng qua, cô là tiểu thư, tôi là người làm, phòng của tôi, không phải nơi cô nên tới.”
“Tại sao? Phòng của anh có ôn dịch? Hay là anh nhìn em là một quái vật?”
Đau tim khó nhịn, ngôn ngữ Lam Hâm Dao cũng hết sức nhọn, cô nhìn chằm chằm Thẩm Kiều mặt căng chặt, cố gắng không để nước mắt vỡ đê: “Bắt đầu từ tối hôm qua, anh vẫn trốn tránh em, anh cho là, anh làm bộ như không quen biết em, giữa chúng ta cái gì cũng chưa có phát sinh qua sao?”
Thẩm Kiều nhàn nhạt nhìn cô: “Tiểu thư tìm tôi chính là muốn nói những điều này?”
“Em muốn một câu trả lời!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây