Thẩm Kiều hốt hoảng hô to, bản thân lại bị những người hộ vệ kia khống chế, anh ta muốn cử động, không nhúc nhích được, anh ta liều mạng tránh né để thoát ra, vết thương rách ra, máu thịt nứt ra, mảng lớn huyết dịch giống như hoa chậm rãi thấm ra từ bên trong quần áo trắng.
Nhìn thấy mà giật mình.
Lam Chính lẳng lặng nhìn.
Ông ta thấy Lam Hâm Dao khổ sở nói với Thẩm Kiều, “Hẹn gặp lại, tiểu Bạch.”
Ông ta thấy Lam Hâm Dao mở nắp chai, ngửa đầu một hơi uống chất lỏng kia cạn sạch.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây