Nói đến đây, Lam Hâm Dao lại bật cười: “Nhưng lúc chúng ta đọc thơ ở bên bờ biển, em lại cảm thấy anh không phải là kẻ ngốc, anh có còn nhớ, lúc em cứu anh, anh đã đọc bài thơ gì không?”
“Anh nhớ.”
“Anh đọc lại cho em nghe đi?”
“Từng ra biển lớn thì nước ở sông hồ chẳng gọi là nước.
Nếu không phải ở núi Vu thì mây chẳng gọi là mây.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây