Thế nhưng cô ấy cố chịu đựng không khóc, khàn khàn giọng nói: “Anh chỉ là một người hầu, tại sao anh có thể...”
“Tôi tới nói từ biệt với em.”
Thẩm Kiều ngước mắt lên, nhìn vào trong màn mưa: “Sau này, tôi không còn là người hầu của em nữa.”
Lam Hâm Dao giật mình: “Anh… anh nói gì vậy?”
“ Một năm nay, tôi đã mang đến rất nhiều rắc rối cho em, có lẽ lúc trước tôi không nên xin em cho tôi ở lại. Xin lỗi em, chỉ có chuyện này tôi không có cách nào nói xin lỗi ở ngay trước mặt em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây