Ngôn Thố thở dài, buông bát xuống: “Anh ta đã không sao rồi, cô phải dưỡng sức tốt mới có thể đi gặp anh ta.”
Lam Hâm Dao giật giật khóe mắt.
Cô ấy nhìn ra ngoài cửa sổ, ngoài trời đang đổ cơn mưa rào, sắc trời xám xịt.
“Tôi hỏi anh, tại sao cha tôi lại đột nhiên tới đây? Anh có nói gì với ông ấy không?”
Cuối cùng Lam Hâm Dao cũng mở miệng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây