Lam Hâm Dao cúi gằm mặt xuống, trầm giọng nói: “Thế nhưng trạng thái hồi ban ngày của anh, rõ ràng là rất muốn biết mình là ai, rất muốn trở lại cuộc sống trước kia...”
“Tiểu thư thật sự hy vọng tôi rời đi sao?”
Thẩm Kiều nhìn cô ấy, đột nhiên nghiêm túc hỏi.
Lam Hâm Dao sửng sốt trong chốc lát, cô ấy không kịp suy nghĩ, nhưng cũng lập tức đáp lại: “Đúng vậy, người không rõ lai lịch như anh, làm gì có ai muốn mãi giữ ở bên cạnh, ngoài nấu cơm sửa đồ ra, anh còn biết làm gì nữa? Anh vừa không thông minh, trong lòng còn có người phụ nữ khác...”
“Không có người phụ nữ khác.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây