Tại Hi đột nhiên nhìn ông ta bằng ánh mắt tràn đầy mong đợi, thoáng nâng cao âm lượng nói: “Lần này, con có thể cùng đi với cha được không, cha chưa bao giờ dẫn con ra ngoài cả, con cũng muốn nhìn thế giới bên ngoài, giống như chị vậy. Cha và chị đều đi cả, không ai chơi cùng con kể chuyện cho con nghe cảm cha ơi, con nhớ chị lắm, cha dẫn con cùng đi với cha đi.”
“Không được.”
Nghe con trai nói vậy, Lam Chính từ chối thẳng thừng, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn: “Con đừng học theo chị con, con không giống nó, sức khỏe của con không tốt, đặc biệt là trong một năm nay, bệnh tình của con càng ngày càng trở nặng, con đừng nghĩ đến đi đâu cảm ngoan ngoãn chờ ở nhà đi. Chờ bao giờ con khỏe lại, con muốn đi đâu cha cũng đưa con tới đó, mặc kệ là nơi nào quốc gia nào, cha đều sẽ không ngăn cản, Tại Hi à, con phải nghe lời cha, đừng khiến cha lo lắng, có được không?”
Tại Hi tỏ vẻ hơi mất mác, giọng điệu cũng hạ thấp xuống: “Từ khi con bị bệnh cách đây một năm, con chưa từng rời khỏi chiếc giường này. Cha ơi, lúc trước cha đã hứa với con, chỉ cần con uống thuốc đúng giờ mỗi ngày, tiếp nhận kiểm tra và điều trị, cha sẽ thỏa mãn cho con một tâm nguyện đúng không? Con chỉ có một tâm nguyện thôi, con muốn ở bên cha và chị, con muốn đi ra ngoài, con chưa bao giờ ra ngoài chơi cả. Bác sỹ ALEX nói, dạo này sức khỏe của con đã có tiến triển tích cực, vận động nhiều sẽ có lợi cho cơ thể của con. Không chừng, con sẽ khỏe lại, không cần phải uống thuốc nữa. Cha ơi, cha đã hứa với con rồi mà, cha cứ coi như là giúp con lần này đi, cha cho con đi ra ngoài nhìn thế giới bên ngoài đi? Con sẽ không gây rắc rối đâu, con sẽ nghe ngoan ngoãn lời...”
Tại Hi rất ít khi dùng giọng điệu này để năn nỉ ông ta, cũng rất ít khi nói nhiều với ông ta như thế này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây