Hai chiếc gối cùng bay lên không trung, bay qua bay lại, đập vào mặt, vào đầu, vào trên người của hai đứa bé, chỉ là trò chơi ngây thơ nhàm chán, cố tình hai người lại càng chơi càng hăng say...
Đầu tiên là ngồi chơi ở đầu giường, sau đó là đứng nhảy lên đệm, cuối cùng là cả hai cùng leo xuống giường cùng chạy qua chạy lại...
Thương Dật Tuyết và Thần Hi đều không có vẻ gì là buồn ngủ, cậu đuổi tôi chạy ở trong trong phòng ngủ, Thương Dật Tuyết càng chơi càng vui vẻ, trên môi cũng hiếm hoi nở nụ cười ngọt ngào.
Cô ấy là người không bao giờ chịu thua, dù có chơi trò đại chiến ném gối cũng vậy.
Thương Dật Tuyết thở hổn hển trừng mắt nhìn Thần Hi, lắc lắc chiếc gối hét lên: “... Lại tới!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây