“Anh... Phi phi phi, anh nói lung tung gì đấy, trời phạt cái gì, trời sẽ không phạt!” Úc Tiểu Noãn lo lắng hét ầm lên.
Thương Dật Hàn bật cười ra tiếng, nhìn cô nói: “Em có thể ghét anh, nhưng không được phép ghét chính mình, anh chưa từng nghĩ em bị anh làm ảnh hưởng, ghen tuông, hoặc là trái tim đập loạn nhịp là chuyện đáng ghét. Em biến thành như vậy, là vì quá thích anh mà thôi, đó là chuyện bình thường, không có gì là kỳ quái cả, bao gồm… cả chuyện em muốn hôn anh.”
“... Thương Dật Hàn!!”
Úc Tiểu Noãn lại đỏ bừng mặt đến tận mang tai, xấu hổ gọi cả tên lẫn họ của anh.
Thật là, tại sao dù lời có xấu hổ đến mức nào, anh vẫn có thể nói một cách điềm nhiên như không vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây