Anh vẫn nâng mặt của cô lên, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô làm anh yêu thích không buông tay, ngón tay di chuyển đến vành tai đỏ bừng của cô, nhẹ nhàng xoa nắn. Úc Tiểu Noãn hơi rụt người lại, bị buộc phải ngẩng đầu lên. Lúc này, anh càng hôn sâu hơn, đến khi cô sắp nghẹt thở vì thiếu dưỡng khí, anh mới từ từ buông cô ra.
Úc Tiểu Noãn bị cướp đoạt hết tất cả dưỡng khí trong phổi, cô không ngừng thở dốc, phải mất một lúc lâu mới trấn định lại được.
Cô dần khôi phục lại lý trí, đỏ bừng mặt lườm Thương Dật Hàn, chống hai tay ở trước ngực anh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đáng ghét...”
Thương Dật Hàn mỉm cười nhìn cô: “Bây giờ đã đủ thành ý chưa?”
Úc Tiểu Noãn muốn phát điên lên, đánh anh nói: “Đừng có nhắc tới thành ý nữa! Anh cố tình!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây