Úc Tiểu Noãn rợn cả tóc gáy, nhảy bổ ra sau lưng Thương Dật Hàn, một tay túm chặt lấy vạt áo của anh, một tay chỉ vào con rắn nhỏ kia, hoảng sợ nói: “Anh xem, con rắn kia, vừa rồi cũng là nó, nó không chịu đi, chắc chắn là nó đang nghĩ muốn ăn thịt chúng ta...”
Trong mắt Thương Dật Hàn thoáng lóe lên ý cười trêu chọc, anh khẽ nhếch môi cười, cố gắng thả chậm tốc độ nói: “Em sợ rắn?”
Úc Tiểu Noãn điên cuồng gật đầu: “Ừ ừ!”
Thương Dật Hàn khẽ bật cười, xoay người nắm lấy tay của cô: “Anh ở đây, đừng sợ.”
Úc Tiểu Noãn ngây người nhìn anh, khoảng khắc tiếp theo, cô bị anh bế bổng lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây