Thương Dật Hàn nhìn chăm chú vào mắt cô, con ngươi như mực giống như vòng xoáy khiến người ta sa vào: “Chí ít tôi biết, thì ra cô thích tôi như vậy.”
“Thương Dật Hàn!” Úc Tiểu Noãn gấp: “Tôi nói thích anh lúc nào!”
Thương Dật Hàn cười nhạt, nói khẽ: “Lúc đuổi theo đến buổi tiệc, khi không muốn tôi thua, khi ném điện thoại di động tôi, khi ăn dấm, còn có, khi muốn tìm lại chiếc nhẫn kim cương kia, có lẽ, cô đã thích tôi từ sớm hơn trước kia rồi.”
Úc Tiểu Noãn bị lời của anh chặn cho á khẩu không trả lời được.
Muốn phản bác anh, lại cảm thấy nói cái gì cũng tái nhợt bất lực.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây