Lâm Vĩnh Quốc ngã xuống trước mặt anh ấy, ngay cả nhìn anh ấy cũng không muốn nhìn thêm một cái.
Ở trong mắt anh ấy, người như Lâm Vĩnh Quốc chỉ giống như là rác rưởi bẩn thỉu, nói chuyện với ông ta, anh ấy sẽ cảm thấy ghê tởm buồn nôn.
Bắc Đường xoay người đi ra khỏi kho hàng, đứng ở bên kia bến tàu, anh ấy ngẩng đầu, nhìn lên những ngôi sao sáng lấp lánh trên bầu trời đêm.
Gió thổi bay góc áo của anh ấy lên.
Hai tay anh ấy nắm chặt thành nắm đấm, đôi mắt vẫn luôn tràn đầy ý cười ngày xưa bỗng nhiên hiện lên một tia ánh sáng lạnh như băng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây