“Nhưng hôm nay, tôi không thể để ông tiếp tục sống thêm nữa, nếu như ông khỏi hẳn rồi, năng lực nói chuyện cũng hồi phục lại, thì chắc chắn điều đầu tiên ông làm sẽ là tố cáo tôi, lên án tôi, đúng không? Ông cũng biết, tôi là người đã hạ độc cho Thương Dật Tuyết, nếu những việc này đều bị Dật Hàn biết, thì tôi đây ngay cả một chút cơ hội cũng không có.”
“Tôi không thể để chuyện này biến thành như vậy, tôi đã rất vất vả mới để cho Tiểu Noãn gánh tất cả những tiếng ác này ở trên lưng, tôi không thể cứ từ bỏ như vậy, ông nói có phải hay không, chủ tịch, dù sao trước kia ông cũng là chấp nhận hôn ức giữa tôi và Dật Hàn, lúc này đây, ông lại thành toàn cho tôi đi, chờ sau khi ông chết rồi, tôi sẽ chăm sóc cho Dật Hàn thật tốt, tôi cũng sẽ không làm tổn thương đến Dật Tuyết nữa, tất cả những chuyện này, coi như là do Tiểu Noãn làm, tin tưởng tôi, liều thuốc này sẽ không làm cho ông phải đau đớn, lập tức liền đi, rất nhanh, người trong bữa tiệc rượu sẽ đến đây, đến lúc đó, bọn họ sẽ cho rằng Tiểu Noãn đã hại ông, không có một chút liên quan nào đến tôi.”
“Tha thứ cho tôi đi, ông nội, là do cháu đã quá yêu Dật Hàn, cháu phải lất lại được những thứ vốn dĩ nên thuộc về cháu, mỗi năm cháu sẽ thắp cho ông một nén hương, nhưng ngàn vạn lần ông đừng biến thành lệ quỷ rồi tới tìm cháu nha, lá gan của cháu rất nhỏ, cháu sợ quỷ...”
“Đúng rồi, hạ độc Thương Dật Tuyết, Thẩm Kiều cũng có phần, anh ta đã chết, nét bút này, cứ coi như là kết thúc rồi, được không? Ha ha!”
Biểu cảm của Úc Chi Tình trở nên điên cuồng, khuôn mặt của cô ta gần như là vặn vẹo mà cười, âm thanh sâu kín, như quỷ lại như mị.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây