Cô khóc không ra nước mắt muốn chạy trốn, trong mắt của Thương Dật Hàn lại mang theo ý cười nói: “Có cảm giác mà nói, trong loại thời điểm này em hãy ngoan ngoãn đừng cử động đi? Nếu như em muốn động, thì anh sẽ không cần thiết phải động đâu.”
“Anh đang nói cái quỷ gì vậy! Không cần phải vênh váo đắc ý!”
“Anh chính là đang vênh váo đắc ý đấy.” Thương Dật Hàn cúi đầu cắn lên môi cô, tròng mắt đen sâu thẳm chăm chú nhìn cô, không chút suy nghĩ mà thừa nhận: “Anh là đang cố ý đấy, tất cả những lời nói mới vừa rồi, đều là lừa em.”
Úc Tiểu Noãn khiếp sợ: “Anh, anh nói cái gì!?”
“Bởi vì thấy dáng vẻ ngươi ghen tuông của em, rất thú vị mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây