Thương Dật Hàn lau nước mắt của cô đi, động tác dịu dàng, âm thanh trầm thấp pha lẫn ý cười: “Bình tĩnh lại rồi sao?”
“Em vẫn luôn rất... Này, anh làm gì...”
Ý thức được bàn tay của người đàn ông đang đặt ở trên đai lưng của chiếc váy, Úc Tiểu Noãn trở nên luống cuống, vội duỗi tay ra đè lại bàn tay của anh, ai ngờ người đàn ông này không những không thu liễm, mà ngược lại anh càng làm càn hơn, giống như bắt nạt cô là chuyện bình thường: “Làm sao vậy, bây giờ ngoại trừ làm em, thì không có việc gì khác đi? Như thế nào, chẳng lẽ em còn ngượng ngùng hay sao?”
Nụ cười bên môi bên môi Thương Dật Hàn như là đang trêu chọc, những từ ngữ lộ liễu được phun ra từ giữa bờ môi xinh đẹp của anh, Úc Tiểu Noãn nghe vậy thì lông tơ dựng cả lên: “Anh đang nói cái lời kỳ lạ gì vậy, anh không cần phải quá đáng như vậy...”
Thương Dật Hàn nhìn chằm chằm vào cô, không nhanh không chậm nói: “Rốt cuộc là ai không cần phải quá đáng? Nói những lời tham lam như thế rồi lại không cho anh chạm vào em, Úc Tiểu Noãn, em không thể bắt nạt người khác như vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây