“Vậy anh cũng đừng quan tâm đến em nữa!” Úc Tiểu Noãn giãy giụa kêu to, thanh âm đột nhiên biến thành cầu xin, hàm chứa ở bên trong tiếng khóc nức nở: “Thôi bỏ đi em cầu xin anh, trong loại thời điểm này anh đừng quan tâm đến em nữa, để cho em lén tìm một chỗ khóc một mình, cho dù có mất mặt, thì cũng không bị người khác nhìn thấy... Vốn dĩ là em không sao! Anh đi theo ra đây để làm cái gì! Anh như vậy, thật sự là em sẽ không có tâm trạng nào để quay phim! Thấy em bị chậm trễ trong công việc anh sẽ vui vẻ sao!?”
Úc Tiểu Noãn oa oa kêu bậy, Thương Dật Hàn ôm lấy vô, sắc mặt anh đột nhiên trầm xuống, ngay sau đó giọng nói cũng có chút lạnh lẽo: “Không có tâm trạng quay phim, vậy thì hôm nay không cần quay phim nữa!”
Nói xong, anh kéo lấy tay cô đi đến phía trước.
Úc Tiểu Noãn nhíu mày, cô vẫn muốn tránh thoát, trong miệng kêu lên: “Anh làm gì vậy! Buông em ra! Em còn muốn...”
“Đến đây cho anh!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây