Đợi sau khi anh ngồi ổn định rồi, Lạc Lạc hít một hơi thật sâu, sau đó kéo khoá váy xuống một chút, lộ ra độ cong duyên dáng của xương quai xanh như ẩn như hiện, bộ váy bó sát kia ôm chặt lấy vóc dáng lồi lõm của cô ta, mái tóc ướt dầm ướt dề xoã xuống, một vẻ đẹp có chút câu người.
Sau khi chuẩn bị xong, Lạc Lạc điều chỉnh lại biểu cảm một chút, bộ dáng vô tội yếu đuối đáng thương, cô ta bước ra ngoài từ trong một góc khuất, nhìn thấy Thương Dật Hàn thì giả vờ kinh ngạc nói: “A, đây không phải là tổng giám đốc Thương sao, tại sao anh lại ở chỗ này?”
Nghe thấy có âm thanh truyền tới, Thương Dật Hàn hơi quay sang nhìn, tròng mắt đen nhánh sâu không thấy đáy, chứa đựng một tia ý vị không rõ quét toàn thân Lạc Lạc từ trên xuống dưới một lần, ánh mắt kia, đúng thật là làm cho Lạc Lạc có chút không chống đỡ được, gương mặt của cô ta không khỏi phiếm hồng lên, bàn tay nắm chặt góc váy nói: “Tổng giám đốc Thương, tại sao anh lại như vậy, nhìn người ta...”
Đúng, chính là như vậy, nhìn cô ta, phát hiện ra cô ta thật đẹp, cảm thấy Úc Tiểu Noãn chỉ là một người phụ nữ không thú vị lại tầm thường đến mức nào...
Ánh mắt thâm thúy của người đàn ông nhìn lên trên người Lạc Lạc, rất nhanh, khuôn mặt của Thương Dật Hàn đã có biểu cảm, không dễ phát hiện ra, là một ý cười nhàn nhạt nhưng mang theo sự ác ý, chỉ là nó cũng nhanh chóng biến mất không thấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây