Thần Hi cũng có suy nghĩ như vậy, cậu ngồi ở bên cạnh Thiên Ca, không ngừng gắp đồ ăn cho Thiên Ca, tươi cười hớn hở nói: “Như vậy thì, em sẽ không bao giờ phải ra ngoài uống rượu với Thiên Ca nữa rồi.”
“Anh còn không biết xấu hổ mà nhắc đến chuyện này à.” Thương Dật Tuyết vừa ăn cơm, vừa trợn trắng mắt nhìn Thần Hi: “Rõ ràng là chính mình cũng rất thích những nơi như quán bar, anh cũng không cần phải mỗi lần đều lấy Thiên Ca ra làm lá chắn như thế.”
“Này, tôi nào có?”
“Dật Tuyết nói cũng có phần đúng.” Thương Linh chỉ vào Thần Hi nói: “Lần sau Thiên Ca mà còn say khướt trở về, chắc chắn chính là do cháu lôi kéo, cô muốn phạt cháu buổi tối không được ăn cơm.”
“Này này, Thiên Ca tốt xấu gì thì anh cũng phải nói một câu đi chứ, lần trước anh uống say vẫn là do em đỡ anh trở về, tại sao bọn họ đều nói là do em lôi kéo...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây