Không Nặc nhìn cô, bỗng dưng đứng thẳng thân người, vươn tay ra với cô: “Lần này tới Trung Quốc, thật sự rất vui được quen biết cô và tổng giám đốc Thương, cô đã cứu tôi một mạng, từ tận đáy lòng tôi coi cô là ân nhân và bạn tối, tôi rất mong chờ lần gặp mặt tiếp theo của chúng ta.”
Úc Tiểu Noãn mỉm cười, nắm tay anh ta: “Lần sau, nếu chỉ có mấy người chúng ta, anh cũng có thể đừng gọi tôi là Thương phu nhân, mỗi lần nghe anh đứng đứng đắn đắn gọi như vậy đều sẽ cảm thấy cực kỳ ngứa ngáy.”
“... Không gọi cô là Thương phu nhân thì gọi như thế nào? Chị Thương?”
“... Sao anh biết tôi nhất định là chị?”
“Bởi vì thoạt nhìn qua chị lớn hơn tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây