Người nào đó vẫn rất nghiêm túc, vân đạm phong khinh, thật không nghĩ tới, Úc Tiểu Noãn tức giận đến mức sắp nổ tung tại chỗ...
Bình tĩnh, cô cần bình tĩnh lại...
Không thể ra tay đánh tổng tài của Thương thị được...
Úc Tiểu Noãn tức đến nỗi mặt mũi méo mó, trên mặt lúc đỏ lúc trắng, hai tay bóp chặt thành nắm đấm, như thể trong giây tiếp theo sẽ đấm về phía người đàn ông đẹp trai trước mặt này. Nhưng mà cô liều mạng kiềm chế, hết sức nhẫn nại, khiến cho từng cái răng đều cảm thấy run rẩy. “Tại sao anh phải lừa em! Anh có biết gần đây bởi vì chuyện tiếng Anh kém mà em lo lắng thế nào không! Em sợ đến lúc đó quay không tốt, sợ khiến cho người khác chê cười! Em học tập nghiêm túc như vậy, nhưng anh chẳng qua chỉ là đang trêu đùa em! Anh thật sự rất đáng ghét! Anh nói đi! Rốt cuộc tại sao lại làm như vậy...!”
Cô ngồi rất gần Thương Dật Hàn, Thương Dật Hàn chỉ cần đưa tay ra là có thể ôm cô vào trong ngực. Anh cúi người xuống, hung hăng lấp kín hô hấp của cô, mặc cho cô giãy giụa như thế nào cũng không thả ra, môi lưỡi không ngừng mút lấy, công thành chiếm đất. Mà Úc Tiểu Noãn không có phòng bị nên chỉ có thể mặc cho anh tiến quân thần tốc đi thẳng vào, không chút kiêng kỵ chiếm đoạt môi cô, nhưng đồng thời Úc Tiểu Noãn vẫn cảm thấy rất tức giận. Lần này, anh đừng hòng lại dùng phương pháp này để làm tê dại lý trí và thần kinh của cô nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây