Nếu không phải đây là nơi công cộng, và Úc Chi Tình liên tục mắng chửi cô như thế, thì cô sẽ xé cái miệng cô ta ra mới hả giận.
Nghĩ vậy, Úc Chi Tình nắm chặt tay Thương Dật Hàn, anh cảm giác được, bàn tay siết chặt tay cô hơn.
Giây tiếp theo, Thương Dật Hàn quay đầu lại, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Úc Chi Tình đang chật vật tren sân khấu, sau đó khóe môi anh cong lên như cười như không, giọng điệu lười biếng nhưng cũng vô cùng chân thật: “Vợ của tôi, tất nhiên nhiên tôi tin, cô ấy là người như thế nào, tôi hiểu rõ hơn ai hết.”
Dưới sân khấu như có bong bóng màu hồng bay lượn.
Úc Chi Tình ngồi trên sân khấu, hai mắt khiếp sợ, không thể thốt nên lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây