Quả nhiên, dưới sự ám chỉ của Úc Chi Tình, những người ở dưới bục đã bắt đầu ào ào phỏng đoán rồi, không hề có ngoại lệ, đáp án chỉ có một, một phóng viên lớn tiếng hỏi: “Cô nói người hãm hại cô là người nhà của cô, là Úc Tiểu Noãn có phải không?”
Nghe thấy lời này, nước mắt của Úc Chi Tình càng chảy ra dữ dội hơn.
Cô ta đối diện với ống kính, bi thương ẩn nhẫn nói: “Từ đầu đến cuối tôi đều không muốn thừa nhận chuyện này, tôi luôn tin rằng, em ấy sẽ không hại tôi đâu, mặc dù chúng tôi là chị em cùng cha khác mẹ, nhưng tôi luôn coi em ấy như em gái ruột. Ban đầu, tôi với Dật Hàn có hôn ước, em ấy cầm ngang đao đoạt ái tình tôi cũng không nói gì, cho dù có đau khổ tôi cũng chấp nhận, ai bảo tôi là chị gái của em ấy cơ chứ. Nhưng, tôi ngàn lần không ngờ tới, bởi vì tôi bước vào Thương thị làm tổng giám đốc, chỉ vì chút chuyện cỏn con đó thôi, tôi trước nay đều không muốn tranh giành bất cứ thứ gì với em ấy. Tối hôm đó, em ấy gọi tôi ra vườn hoa của công ty, cho tôi uống do chính tay em ấy pha. Sau đó, cái gì tôi cũng không biết nữa, lúc tỉnh lại, những tấm ảnh đó, đã…”
Úc Chi Tình đau khổ khóc lóc thảm thiết, cô ta đã gần sụp đổ, mất hết lý trí, vừa khóc vừa cầu xin một cách hèn mọn: “Tiểu Noãn, chị sai rồi, từ nay về sau chị sẽ biến mất trước mặt em. Cầu xin em hãy dừng lại đi có được không, xin em dừng lại đi! Đừng tiếp tục như thế nữa! Đừng làm tổn thương chị nữa, đời này của chị coi như đã bị hủy hoại rồi, đối với em nó chẳng có bất cứ uy hiếp nào, em hãy buông tha cho chị đi. Sức khỏe của mẹ chị thật sự rất không tốt, không chịu đựng được những trận tấn công liên tiếp như vậy nữa đâu!”
Úc Tiểu Noãn lắng nghe những âm thanh ở xung quanh, nhìn khuôn mặt điên cuồng khóc lóc van xin ở trên bục. Nếu không phải cô là đương sự của buổi tối hôm đó, có lẽ cô cũng tin mất đây chính là chân tâm của Úc Chi Tình, mà không phải diễn xuất của cô ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây