Úc Tiểu Noãn rơm rớm nước mắt, nhưng vì không muốn bị anh nhìn ra, cô chớp chớp mắt mấy cái che giấu nước mắt, nhẹ nhàng hỏi: “Có cách nào… xóa sạch vết sẹo trên vai anh không? Chắc cũng có chứ, mặt của em còn có thể phục hồi được, vậy chắc cũng có thể xóa được vết sẹo đó?”
Thương Dật Hàn cười nói: “Có thể, nhưng… anh không muốn xóa đi.”
“Tại sao?” Úc Tiểu Noãn không hiểu: “Anh giữ nó lại, mỗi lần nhìn thấy anh không khổ sở à?”
“Khổ sở cũng không sao cả, bởi vì đó là vết sẹo em mang lại cho anh.” Lúc nói lời này, Thương Dật Hàn đưa mắt nhìn vào trên bả vai của Úc Tiểu Noãn, nhếch môi cười: “Trên vai em cũng có vết sẹo giống vậy, em xem nó có được coi là con dấu tình nhân của chúng ta không?”
“... Con dấu tình nhân là cái quỷ gì.” Úc Tiểu Noãn bị chọc cười, nói: “Vết sẹo bị đạn bắn, còn có thể bị anh nói dễ nghe đến vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây