Thương Dật Hàn cười nói: “Em bắn thêm bao nhiêu phát cũng không có vấn đề gì, chỉ cần là em nổ súng, anh đều có thể chịu đựng được.”
Úc Tiểu Noãn ngây người, vô thức hỏi: “Anh... thích em đến vậy sao? Em đã từng cầm súng bắn anh, tại sao anh còn có thể tha thứ cho em? Đến bản thân em còn không thể tha thứ cho chính mình, em cũng không biết sao lúc đó mình có dũng khí nổ súng vào anh nữa, em...”
Tâm trạng của cô trở nên kích động, nhưng Thương Dật Hàn nắm lấy tay cô, đặt lên bên môi nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay của cô, trấn anh cô, anh chăm chú nhìn cô bằng ánh mắt tràn đầy ý cười, quyến rũ nói: “Bởi vì em yêu anh, không phải sao?”
“...”
Hành động và lời nói bất ngờ này của anh làm Úc Tiểu Noãn hoảng hốt, muốn rút tay lại, nhưng lại nhận ra mình không có sức để phản kháng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây