Úc Tiểu Noãn oán thầm trong lòng, nhưng vẫn thủy chung không dời mắt khỏi anh.
Lúc này, anh không mặc áo vest, chỉ mặc chiếc áo sơ mi màu be đơn giản, tay nắm cần câu đeo chiếc nhẫn kim cương chói mắt, là chiếc nhẫn đã từng bị cô vứt bỏ, đi một vòng tròn, cuối cùng giờ nó lại trở về trên tay anh.
Người đàn ông mang theo khí chất tôn quý bất phàm, dù chỉ cầm cần câu, cũng khiến người cảm thấy, anh đang làm một chuyện gì đó rất trang nhã.
Úc Tiểu Noãn nhìn anh, chuyên chú tới mức mình xuất thần lúc nào cũng không biết.
Đến khi Thương Dật Hàn hơi dời tầm mắt đi, nhìn về phía cần câu của cô, hé mở môi mỏng nhắc nhở: “Cần câu của em đang động kìa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây