Võ Nghịch Cửu Thiên Giới

Chương 92: Mạc khinh nhu khôi phục

Chương Trước Chương Tiếp

- Làm phiền Đạo Chủ rồi!

Phong Vô Lượng vô cùng mong đợi nhìn Thiên Thần Đạo Chủ.

- Chờ khi nào có tin tức từ Địa Ngục Môn, ta sẽ lập tức liên lạc với ngươi.

Thiên Thần Đạo Chủ nói xong, trực tiếp xoay người rời đi.

Phong Vô Lượng cũng đi về phía một đại điện cách đó không xa.

Vô Cực Đại Điện!

Đi vào sâu trong Vô Cực Đại Điện, trong một mật thất rộng lớn, thế mà có ba mươi sáu bóng người đang ngồi xếp bằng.

Diệp Chỉ Tuyền cũng ngồi xếp bằng ở đó.

- Tông chủ!

Một đám người nhìn thấy Phong Vô Lượng bước vào, lập tức đứng dậy, cung kính nhìn hắn.

Phong Vô Lượng phất tay:

- Đều đã chuẩn bị xong chưa? Sắp tới rồi, một khi Thiên Cương Tuyệt Sát đại trận khởi động, không được phép có bất kỳ sơ suất nào.

- Tông chủ yên tâm!

Mọi người đồng thanh đáp, trong mắt mỗi người đều tràn đầy mong đợi, và một tia... điên cuồng.

- Ừm!

Phong Vô Lượng hài lòng gật đầu, dường như nghĩ đến điều gì đó, nhìn về phía Diệp Chỉ Tuyền:

- Diệp Chỉ Tuyền, lần này nếu thành công, Thiên Giao Chiến Thể của ngươi sẽ có thể trực tiếp đột phá đến Nguyên Thể cảnh!

- Nguyên Thể cảnh?

- Được tông chủ bồi dưỡng, Diệp Chỉ Tuyền nguyện lấy cả đời báo đáp.

Hai mắt Diệp Chỉ Tuyền sáng lên, rõ ràng là đang cố gắng kìm nén sự kích động trong lòng.

- Sau khi đột phá, nếu ngươi có thể tự tay giết chết Diệp Hàn, sẽ loại bỏ tâm ma, con đường võ đạo tương lai nhất phi trùng thiên.

Phong Vô Lượng nói.

...

Trên Trúc Vận Phong.

Diệp Hàn yên lặng nhìn Mạc Khinh Nhu trước mặt, cùng trưởng lão Cốc Vận Trúc chờ nàng lột xác.

Chân Long Dịch, Mạc Khinh Nhu không chịu nhận.

Diệp Hàn phải nói hết lời, mới khiến Mạc Khinh Nhu đồng ý luyện hóa.

Thời gian trôi qua, quả thực có cảm giác dài đằng đẵng, Diệp Hàn rất sốt ruột, lại có chút mong đợi.

Long khí tràn ngập xung quanh, khí tức của Mạc Khinh Nhu lúc mạnh lúc yếu, biến hóa rất lớn.

Khí tức của nàng càng lúc càng mạnh, trạng thái đang không ngừng khôi phục.

Đã ba canh giờ trôi qua.

Mạc Khinh Nhu đột nhiên mở mắt.

Phụt...

Phun ra một ngụm máu đen.

Đây là máu ứ đọng trong cơ thể nhiều năm.

Mạc Khinh Nhu phun ra máu đen, hít thở, vận chuyển công pháp.

Ngay lúc này, khí tức của Mạc Khinh Nhu liên tục tăng lên, dường như thần lực đang hội tụ, liên tục đột phá.

Thần Lực lục trọng, Thần Lực thất trọng, Thần Lực bát trọng, Thần Lực cửu trọng!

Mạc Khinh Nhu lấy tốc độ kinh người, liên tiếp đột phá bốn cảnh giới, trực tiếp từ Thần Lực ngũ trọng lên đến cửu trọng đỉnh phong.

Trước kia, cảnh giới của nàng vốn không tầm thường, chỉ là bị rơi xuống Thần Lực cảnh mà thôi, bây giờ chẳng qua là khôi phục cảnh giới, tốc độ như vậy cũng không kỳ lạ.

Mạc Khinh Nhu thoát khỏi trạng thái tu luyện, thần sắc vô cùng phức tạp.

Vừa có chút mong đợi, lại có chút sợ hãi với những điều chưa biết.

Hít sâu một hơi, thân thể Mạc Khinh Nhu khẽ run, hai tay vịn vào hai bên xe lăn.

Khoảnh khắc tiếp theo, Mạc Khinh Nhu đứng dậy.

- Chúc mừng sư tỷ!

Trên mặt Diệp Hàn nở nụ cười rạng rỡ.

Trong mắt Cốc Vận Trúc cũng ngấn lệ, khó có thể che giấu cảm xúc lúc này.

Hơn chín năm!

Cuối cùng nàng cũng có thể đứng dậy.

Bao nhiêu năm qua, Mạc Khinh Nhu đã chịu đựng biết bao nhiêu bất lực và không cam lòng, người khác vĩnh viễn không thể tưởng tượng được.

Nỗi tuyệt vọng và bất lực đó, nếu là người có nội tâm không đủ mạnh mẽ, đã sớm sụp đổ rồi.

Mạc Khinh Nhu và Cốc Vận Trúc ôm nhau, nước mắt của Cốc Vận Trúc cuối cùng cũng rơi xuống.

Tuy là sư đồ, nhưng tình cảm của họ đã hơn cả mẹ con, lúc này Cốc Vận Trúc như trút bỏ được tảng đá đè nặng trong lòng nhiều năm.

- Diệp Hàn, cảm ơn ngươi!

Không biết từ lúc nào, Mạc Khinh Nhu xoay người nhìn Diệp Hàn, ánh mắt dịu dàng và phức tạp.

Dường như có ngàn lời muốn nói, nhưng nhất thời lại không biết nói ra sao.

- Sư tỷ, bây giờ sư tỷ đã loại bỏ Cực Hàn Ngục Thủy, chắc hẳn cảnh giới võ đạo sẽ nhanh chóng khôi phục như ban đầu.

Diệp Hàn cười nói.

Tuy nhiên, Mạc Khinh Nhu lại lắc đầu.

- Cực Hàn Ngục Thủy vẫn chưa được loại bỏ!

Mạc Khinh Nhu nói.

- Cái gì?

Diệp Hàn biến sắc.

- Giọt Chân Long Dịch kia quả thật rất mạnh, nhưng dù sao cũng không phải là thứ dùng để khắc chế Cực Hàn Ngục Thủy, ta chỉ có thể trấn áp Cực Hàn Ngục Thủy.

Mạc Khinh Nhu bất đắc dĩ nói.

- Vậy phải làm sao bây giờ? Sư tỷ, nếu muốn loại bỏ Cực Hàn Ngục Thủy, chẳng lẽ chỉ có thể mượn nhờ Vạn Pháp Dung Lô của Thiên Huyễn Tông?

Diệp Hàn lập tức mở miệng.

Ngày xưa Mạc Khinh Nhu từng nhắc tới, muốn khôi phục hai chân của nàng, chỉ có thể dung dưỡng trong Vạn Pháp Dung Lô.

Đối với mỗi một câu nàng nói, Diệp Hàn đều ghi nhớ trong lòng.

- Không sai!

Mạc Khinh Nhu gật đầu:

- Nhưng ngươi không cần lo lắng, có một giọt Chân Long Dịch trấn áp Cực Hàn Ngục Thủy, tuy ta không thể khôi phục hoàn toàn, nhưng cảnh giới về sau cũng sẽ không bị tụt xuống, hơn nữa, hai chân đã có thể đi lại bình thường.

- Thiên Huyễn Tông, biến mất ba trăm năm rồi.

Cốc Vận Trúc thở dài.

Ngay cả một tông môn như Thiên Huyễn Tông cũng đã sớm không còn tồn tại, nói gì đến việc đi tìm Vạn Pháp Dung Lô?

- Ba trăm năm? Nói ngắn không ngắn, nói dài không dài, có lẽ vẫn có hy vọng tìm được Vạn Pháp Dung Lô.

Diệp Hàn lên tiếng.

Dù sao thì, mục đích lần này đến đây xem như đã đạt được một nửa, ít nhất sư tỷ đã khôi phục thân thể bình thường, không còn bị Cực Hàn Ngục Thủy hành hạ nữa.

Chỉ tiếc là không thể loại bỏ hoàn toàn Cực Hàn Ngục Thủy, về sau cảnh giới võ đạo của sư tỷ cũng chỉ có thể dậm chân tại chỗ mà thôi.

Cực Hàn Ngục Thủy này, không biết rốt cuộc là thứ gì, quả thực ác độc đến cực điểm.

Ngay cả Chân Long Dịch cũng không thể loại bỏ nó, đây là điều Diệp Hàn không ngờ tới.

Đúng lúc này….

Đột nhiên Diệp Hàn cảm ứng được điều gì đó, lấy ra một viên thủy tinh truyền âm, đây là thứ mà nửa tháng gần đây, Lý Phù Đồ đưa cho hắn, Sở Thiên Tâm cũng có một viên.

Khi cần thiết, ba bên có thể liên lạc với nhau.

Viên thủy tinh truyền âm trong tay hắn lúc này sáng lên!

Diệp Hàn lập tức rót nguyên lực vào trong đó, ngay sau đó liền truyền ra giọng nói hùng hậu mà bình tĩnh của Lý Phù Đồ:

- Diệp Hàn, lập tức lên đường, đi theo Sở viện chủ đến Phần Nguyệt Thư Viện một thời gian.

- Cái gì?

Diệp Hàn thốt lên.

Hắn đang muốn hỏi thêm thì giọng nói của Sở Thiên Tâm cũng truyền đến:

- Diệp Hàn, ngươi đang ở ngọn núi nào? Ta đến đón ngươi.

- Trúc Vận Phong!

Sắc mặt Diệp Hàn lạnh lùng, cau mày.

Trước đó sư tỷ đã đề nghị hắn đi theo Sở Thiên Tâm đến Phần Nguyệt Thư Viện.

Sao mới qua mấy canh giờ, Lý Phù Đồ lại đột nhiên chủ động liên lạc với hắn, cũng nói ra những lời tương tự?

Khi Diệp Hàn cố gắng liên lạc lại với Lý Phù Đồ, đối phương đã không còn hồi đáp, như hoàn toàn im lặng.

Chỉ có thể chờ Sở Thiên Tâm đến, rồi hỏi rõ ràng mọi chuyện.

Ba mươi nhịp thở!

Chỉ vỏn vẹn ba mươi nhịp thở, Sở Thiên Tâm đã thông qua thủy tinh truyền tin liên lạc lại:

- Diệp Hàn, chúng ta đã đến dưới chân Trúc Vận Phong.

- Sư tỷ, Cốc trưởng lão, chúng ta đi xem sao?

Diệp Hàn lên tiếng.

- Ừm!

Cốc Vận Trúc gật đầu, lập tức cùng Diệp Hàn và Mạc Khinh Nhu đi ra đại điện, tự mình mở ra truyền tống trận.

Ba người ngay lập tức xuất hiện dưới chân Trúc Vận Phong.

- Tiền bối, đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Hàn đi thẳng vào vấn đề.

- Trước đừng hỏi, đi theo ta và Ấu Thi, chúng ta về Phần Nguyệt Thư Viện trước đã.

Sở Thiên Tâm nói.

- Xin tiền bối nói rõ!

Diệp Hàn không hề nhúc nhích, ánh mắt đầy vẻ cứng cỏi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️