Võ Nghịch Cửu Thiên Giới

Chương 91: Âm mưu của thiên thần đạo

Chương Trước Chương Tiếp

- Các ngươi chán sống rồi sao?

Ánh mắt Diệp Hàn lạnh lẽo thấu xương, liếc nhìn đám người.

- Sao vậy, Diệp Hàn?

- Ngươi là cái thá gì?

Một đám đệ tử nội môn nhìn nhau, đều lộ ra vẻ chế giễu.

Đã có người đồn, ngày đó Lý Phù Đồ diễn hóa Vạn Đạo Nhân Hoàng Đồ ở quảng trường Thư Viện, không hề nhẹ nhàng như vẻ bề ngoài.

Hắn đang cố gắng chống đỡ, thậm chí còn thi triển bí thuật.

Nói cách khác, Nhân Gian Đạo Chủ sắp chết!

Đợi đến ngày đó, Diệp Hàn tính là cái gì?

Một tiểu tử Khí Bạo cảnh, tồn tại như con kiến hôi trong Thư Viện, bất kỳ cao thủ nào đứng ra cũng có thể bóp chết hắn.

Ầm!!!

Khí thế Diệp Hàn bùng nổ, trong chớp mắt bộc phát.

Một quyền xé rách chân không, trong nháy mắt oanh sát về phía đám người trước mặt.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, một đám đệ tử nội môn, bất kể là Khuyết Khí Bạo hay Cương Khí Bạo, đều không ai có thể đỡ được một quyền này.

Những người này không ngờ tới một kích toàn lực của Diệp Hàn bây giờ lại đáng sợ đến mức nào.

Mặc dù chưa từng vận dụng lực lượng của Vạn Cổ Bất Bại Long Thể, nhưng bằng khí huyết cùng nguyên lực hùng hậu của Diệp Hàn, cũng đủ để quét ngang một vùng.

Nửa tháng tu luyện này, hắn ngay cả Thần Lực Bách Bạo cũng đã tu luyện tới cảnh giới viên mãn, có thể đạt tới "Bách Bạo" chân chính.

Dưới sự bùng nổ toàn lực, võ giả Cương Khí Bạo căn bản không phải đối thủ của hắn.

- Diệp Hàn, chờ Lý Phù Đồ chết, ngươi chỉ là một con kiến bị người ta bóp chết, còn kiêu ngạo cái gì?

Một đệ tử nội môn Cương Khí Bạo rất không cam lòng, gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Hàn.

Diệp Hàn chuyển ánh mắt, cũng không nói lời nào, bước ra một bước, bàn tay đột nhiên vươn ra.

Một luồng khí huyết cuồn cuộn gia trì, quyền mang bộc phát, xuyên qua hư không đánh thẳng vào lồng ngực tên đệ tử kia.

Xương ngực lập tức vỡ nát, tên đệ tử nội môn này bay ngược ra ngoài, đập mạnh xuống đất, miệng phun máu tươi.

Diệp Hàn không hề dừng lại, sải bước đi tới.

- Ngươi muốn làm gì?

- Ta là đệ tử của Thất Tinh Đường!

Tên đệ tử kia hoảng sợ nhìn Diệp Hàn, còn muốn mở miệng uy hiếp.

Diệp Hàn hờ hững liếc mắt, nâng cánh tay phải lên, một chưởng đánh xuống.

Rắc!

Cương khí hộ thân của tên đệ tử nội môn này lập tức vỡ vụn.

Một luồng khí huyết nguyên lực hung mãnh vô song, đánh thẳng vào khí hải của hắn.

Khí hải lập tức nổ tung, nguyên lực toàn thân tán loạn, hắn đã biến thành một phế nhân không thể tu luyện.

- Diệp Hàn này, không thể trêu vào, mau chạy!

Xung quanh, đám đệ tử kinh hãi run rẩy, chạy tán loạn.

- Lũ xu nịnh!

Diệp Hàn khinh thường nhìn đám người này, không để tâm.

Đây chính là hiện thực!

Những kẻ này, hắn căn bản không quen biết, không có bất kỳ ân oán gì.

Vậy mà lại muốn nhảy ra tự rước lấy nhục, chẳng qua là vì Phong Vô Lượng thế lực ngập trời, địa vị trong Thư Viện ngày càng cao.

Cho nên bọn chúng mới muốn nhảy ra khiêu khích hắn?

Làm như vậy có lợi ích gì? Phong Vô Lượng thậm chí còn không biết, cũng sẽ không để ý.

Diệp Hàn thật không hiểu, chẳng lẽ Phong Vô Lượng là cha ruột của đám người này?

Mỗi người đều trung thành như vậy sao?

Diệp Hàn cũng không có tâm tư so đo với đám người này nữa, rất nhanh đã đến dưới chân Trúc Vận Phong.

Nguyên lực rót vào trong truyền tống trận, chẳng mấy chốc, trưởng lão Cốc Vận Trúc đã xuất hiện, nghênh đón Diệp Hàn lên đỉnh núi.

- Diệp Hàn, nghe nói ngươi đã tỏa sáng trong Lục Đạo Chi Tranh!

Cốc Vận Trúc nhìn Diệp Hàn:

- Sư tỷ của ngươi đã biết, rất vui mừng cho ngươi, nhưng lần này ngươi đã triệt để đắc tội với Luân Hồi Chi Tử rồi.

- Không sao!

Ánh mắt Diệp Hàn lóe lên:

- Phong Vô Lượng hắn có thể làm Luân Hồi Chi Tử, Diệp Hàn ta cũng chưa chắc không thể.

Nếu đến lúc này mà Diệp Hàn còn không hiểu rõ tình thế, vậy thì đúng là kẻ ngu ngốc.

Trên Phù Đồ Thiên Thê, uy lực một kích của hắn đã vượt qua Lục Đạo Truyền Nhân, thậm chí cuối cùng chỉ kém Phong Vô Lượng một bước.

Một bước kia, đối với Diệp Hàn mà nói căn bản không phải vấn đề, thậm chí hắn còn có thể tiếp tục leo lên, tiếp cận bảy ngàn bậc cũng không phải nói suông.

Ngược lại Phong Vô Lượng, đừng nói Nhân Long Chi Thể, cho dù là Âm Dương Lục Đạo Chiến Huyết gì đó cũng đã dùng đến, sáu ngàn bậc đã là cực hạn.

Đây là gì?

Sự chênh lệch tuyệt đối về thiên phú!

Vạn Cổ Bất Bại Long Thể của hắn quá mạnh, Cửu Thiên Ngự Long Quyết quá mạnh.

Phong Vô Lượng, căn bản không có tư cách so sánh với hắn.

Nhưng hiện tại hắn không thể để lộ toàn bộ thực lực, cứ tranh đấu hơn thua, chỉ khiến hắn trở thành bia ngắm cho mọi người, rơi vào hiểm cảnh.

Hiện tại cần làm chính là chuyên tâm tu luyện, củng cố và tăng cường thực lực.

- Ngươi có suy nghĩ như vậy là tốt rồi, chỉ mong ngươi có thể trở thành Luân Hồi Chi Tử trước khi Lý Đạo Chủ... qua đời, để có thể bảo vệ Nhân Gian Đạo.

Cốc Vận Trúc phức tạp nói.

Rất nhanh, hai người tiến vào đại điện, liền thấy Mạc Khinh Nhu đang ngồi ở cửa chờ đợi hắn.

- Sư tỷ!

Diệp Hàn lên tiếng.

- Lục Đạo Chi Tranh đã kết thúc, ngươi làm rất tốt!

Ánh mắt Mạc Khinh Nhu nhìn Diệp Hàn, ôn nhu và sáng ngời.

Biểu hiện của Diệp Hàn, đương nhiên đã vượt qua dự liệu của Mạc Khinh Nhu.

Thậm chí nàng chưa từng nghĩ tới, sau khi Diệp Hàn gia nhập Luân Hồi Thư Viện, lại có tốc độ tăng tiến nhanh đến vậy.

- Lục Đạo Chi Tranh chỉ là bắt đầu, ta và Phong Vô Lượng, sớm muộn gì cũng sẽ có một trận chiến, ta muốn tự tay đánh hắn rơi xuống thần đàn, để Thư Viện biết, ai mới thực sự là người đứng đầu Thư Viện!

Diệp Hàn bình tĩnh nói, ý chí vô cùng kiên cường.

Cốc Vận Trúc ở bên cạnh có chút kỳ quái nhìn Diệp Hàn.

Đệ tử Thư Viện nhiều vô số kể, thiên tài biểu hiện mạnh mẽ hơn Diệp Hàn cũng không phải không có, những truyền nhân tham gia Lục Đạo Chi Tranh ngày hôm đó kỳ thực cũng không quá mức kinh diễm.

Những người thực sự mạnh mẽ, đều tụ tập ở Thánh Đường.

Nhưng dám tự tin nói ra những lời này, dám nói muốn đánh Phong Vô Lượng rớt khỏi thần đàn, chỉ có một mình Diệp Hàn.

- Đúng rồi sư tỷ, những ngày này, Doãn Thiên Tú không đến gây phiền phức cho sư tỷ chứ?

Diệp Hàn hỏi tiếp.

- Không có, gần đây Doãn Thiên Tú đã hoàn toàn ẩn mình, nhưng hình như nàng đã gia nhập Vô Cực Kiếm Tông.

Mạc Khinh Nhu cau mày.

Nàng tiếp tục nói:

- Diệp Hàn, Sở Viện Chủ và Sở Ấu Thi, gần đây đang ở Long Ẩn Phong của ngươi đúng không?

- Ừm!

Diệp Hàn gật đầu.

- Sở Viện Chủ là người không tệ, thời trẻ cùng Lý Đạo Chủ cũng coi như tri kỷ.

Mạc Khinh Nhu nhìn Diệp Hàn:

- Những ngày tiếp theo, không bằng ngươi đi theo Sở Viện Chủ, đến Phần Nguyệt Thư Viện tu luyện một thời gian.

- Đến Phần Nguyệt Thư Viện?

Diệp Hàn lắc đầu:

- Ta chưa từng nghĩ đến chuyện này.

Mạc Khinh Nhu còn muốn nói tiếp, bàn tay Diệp Hàn biến hóa, trong chớp mắt, một cỗ khí tức Chân Long cường đại tràn ngập cả đại điện.

- Cái gì?

Mạc Khinh Nhu và trưởng lão Cốc Vận Trúc đồng thời kinh hãi.

- Chân Long Dịch!

Diệp Hàn nói:

- Sư tỷ, ta rốt cuộc đã ngưng tụ ra một giọt Chân Long Dịch, sư tỷ luyện hóa nó, có lẽ có thể loại bỏ Cực Hàn Ngục Thủy trong cơ thể.

Cùng lúc đó, ở chỗ sâu trong Thư Viện, trên Thông Thiên Phong, Phong Vô Lượng và Thiên Thần Đạo Chủ đang tụ họp.

Trên đỉnh Thông Thiên Phong, Phong Vô Lượng khí thế vô song, dường như có thể ảnh hưởng đến sự biến hóa của hư không bát phương.

Hai mắt hắn vô cùng sắc bén, sát ý không hề che giấu bộc phát ra.

- Lý Phù Đồ, phải chết!

- Còn Diệp Hàn không biết sống chết kia, dám khiêu khích uy nghiêm của ta, cũng nên diệt hoàn toàn, nhưng Diệp Hàn cứ để cho Diệp Chỉ Tuyền tự mình ra tay đi.

Giọng nói của Phong Vô Lượng vang vọng.

Thiên Thần Đạo Chủ ở bên cạnh hắn nói:

- Lý Phù Đồ đã đi đến Địa Ngục Môn, có lẽ, không lâu nữa kế hoạch của chúng ta có thể thực hiện, ta đã xác định trạng thái của Lý Phù Đồ không tốt, ngày hôm đó đúng là đang gắng gượng chống đỡ.

- Tốt!

Phong Vô Lượng xoay người, khóe miệng hiện lên nụ cười nhàn nhạt.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️