Võ Nghịch Cửu Thiên Giới

Chương 80: Đệ tử chân truyền ngộ đạo nhai xuất hiện

Chương Trước Chương Tiếp

Xuất phát!

Diệp Hàn tay cầm Nhân Gian Đạo Lệnh, tự tin bước về phía trước.

Cuối cùng cũng đã đến ngày hôm nay, đây sẽ là cuộc chiến quật khởi chân chính của hắn tại Luân Hồi Thư Viện.

Nói về cảnh giới, nói về chiến lực, hắn căn bản không cách nào sánh vai với Phong Vô Lượng.

Ngay cả những cao thủ của các đạo khác, có lẽ đều vượt xa Diệp Hàn, hắn căn bản không có chút ưu thế nào.

Nhưng nếu nói về những phương diện khác, Diệp Hàn căn bản không sợ bất cứ kẻ nào.

- Cố lên!

Sở Ấu Thi nhìn Diệp Hàn bước ra, đột nhiên khẽ nói.

- Cố lên!

Diệp Hàn quay đầu lại, nắm chặt tay ra hiệu.

Dưới con mắt của mọi người, trong quảng trường, sáu bóng người bước vào.

Lục Đạo, mỗi đạo phái ra một người, tranh tài với nhau.

Lục Đạo chi tranh chưa bao giờ là đại chiến lẫn nhau, mà là xem căn cốt, thiên phú, ý chí... của bọn họ.

Luân Hồi Thư Viện chưa bao giờ thiếu thiên tài, Lục Đạo chi tranh, điều được coi trọng hàng đầu chính là... Truyền thừa.

Có thiên phú, có tiềm lực, mới có tư cách, có cơ hội kế thừa Lục Đạo.

Phong Vô Lượng dẫn đầu, chắp tay đứng đó, cả người vô cùng nổi bật, cho dù không có bất kỳ động tác nào, cũng có khí thế vô hình quấy nhiễu thiên địa, nhìn thoáng qua, giống như một vị Kiếm Thần trẻ tuổi.

Những người khác, khí tức mỗi người khác nhau, nhưng đều vô cùng cường đại, cảnh giới của mỗi người đều hoàn toàn vượt qua Diệp Hàn.

Diệp Hàn đến nơi này, đột nhiên phát hiện ngoài hắn ra, còn có một cao thủ đạt tới Chân Không Bạo, còn những người khác, cảnh giới đã vượt qua Khí Bạo cảnh, hắn căn bản không thể cảm ứng được.

Đệ tử chân truyền!

Trong nháy mắt, Diệp Hàn liền hiểu, trong Lục Đạo chi tranh, ngoại trừ hắn và vị cao thủ Chân Không Bạo này ra, bốn đạo khác, đều phái ra đệ tử chân truyền.

Trong Luân Hồi Thư Viện, ngoại môn đệ tử đều là Thần Lực cảnh.

cảnh giới của nội môn đệ tử ít nhất phải đạt tới Khí Bạo cảnh.

Còn về phần đệ tử chân truyền, vậy thì không thể tưởng tượng nổi, nhất định phải đạt tới cảnh giới Hậu Thiên cực hạn đáng sợ kia... Nguyên Thể cảnh mới được.

Không sai, tu luyện võ đạo, chia làm Hậu Thiên và Tiên Thiên.

Hậu Thiên tứ cảnh, chính là: Tụ Nguyên cảnh, Thần Lực cảnh, Khí Bạo cảnh, Nguyên Thể cảnh.

Đừng nói ở Luân Hồi Thư Viện, cho dù là toàn bộ Thái Hư Cổ Vực, cao thủ Nguyên Thể cảnh cũng có thể coi là đại cao thủ một phương.

Nghe nói, một cao thủ Nguyên Thể cảnh, thậm chí có thể lập được chiến công hiển hách ở Nhật Nguyệt Hoàng Triều, có tư cách tấn thăng thành chiến tướng chân chính.

Nguyên Thể cảnh, hình như có chín loại biến hóa, từng bước một lên trời, thăng cấp vô cùng khó khăn.

Muốn bước vào biến hóa đầu tiên của Nguyên Thể cảnh cũng khó như lên trời.

Hàng triệu đệ tử của Thư Viện, có thể bước vào Nguyên Thể cảnh, trở thành đệ tử chân truyền chỉ có lác đác vài người.

Đó là cảnh giới mà Diệp Hàn hiện tại không dám tưởng tượng, cảnh giới chỉ có thể ngưỡng mộ, hoàn toàn không thể chạm tới.

Cho dù hắn có được Vạn Cổ Bất Bại Long Thể, tương lai có thể đạt tới Nguyên Thể cảnh hay không cũng là điều chưa biết, thăng cấp vô cùng khó khăn.

- Có chút thú vị!

- Ta kém xa những đệ tử chân truyền này, thậm chí rất nhiều nội môn đệ tử còn mạnh hơn ta, nhưng Lục Đạo chi tranh lại so sánh những thứ khác, không liên quan nhiều đến cảnh giới. Ta muốn xem thử, ta và đệ tử chân truyền có chênh lệch như thế nào.

Diệp Hàn tràn đầy tự tin, hắn không hề kiêng dè, ngược lại có chút hưng phấn và mong đợi.

Nhưng những người khác không cho là vậy.

Bất kể là ai nhìn vào, sự xuất hiện của Diệp Hàn đều là một trò cười.

Lục Đạo chi tranh đều là những đệ tử có thiên phú hoặc chiến lực mạnh nhất của mỗi đạo xuất hiện.

Kém nhất cũng là những kẻ đạt tới đỉnh phong Khí Bạo cảnh: Chân Không Bạo, cường đại như Doãn Thiên Tú.

Từ khi nào lại xuất hiện một tiểu nhân vật chỉ mới đạt tới Khí Huyết Bạo như Diệp Hàn?

Một con thỏ, chen vào giữa một bầy sói đói tranh giành thức ăn?

- Nhân Gian Đạo của Luân Hồi Thư Viện, thật sự xuống dốc rồi!

- Phái ra một tiểu tử vừa mới bước vào lĩnh vực Khí Huyết Bạo, thật khó tin.

Một số người bên ngoài nghị luận.

Có người lắc đầu:

- Nhân Gian Đạo tuy xuống dốc, nhưng sẽ không suy tàn, nghe đồn Phong Vô Lượng có chí thống lĩnh Lục Đạo, chắc chắn sẽ tiếp quản Nhân Gian Đạo, hôm nay có lẽ có thể nhìn ra manh mối.

Giữa quảng trường, một vị trưởng lão của Thư Viện đích thân đi tới, kiểm tra Đạo Lệnh trong tay sáu người Diệp Hàn, sau đó mở ra một đại trận truyền tống bằng minh văn.

Sau khi đại trận được mở ra, một lực lượng vô hình mang theo sáu người Diệp Hàn, như mở ra một con đường chân không, đưa bọn họ rời khỏi nơi này.

Ngộ Đạo nhai!

Đây là một trọng địa của Thư Viện, trong Ngộ Đạo nhai có một loại bảo vật đặc thù: Võ Đạo Thiên Thạch.

Trong thời đại xa xưa, từng có cường giả tuyệt thế của Luân Hồi Thư Viện chiếm cứ nơi này, mượn nhờ Võ Đạo Thiên Thạch để lĩnh ngộ võ đạo vô thượng, do đó để lại ấn ký võ đạo tương ứng.

Hậu thế võ giả đến Ngộ Đạo nhai, nếu như có Đạo Lệnh trong tay, sẽ có cơ hội lĩnh ngộ ấn ký võ đạo ở đây, từ đó thu được lợi ích to lớn.

Có người có thể ngộ ra được điều gì đó, có người có thể tăng cường nội tình, thậm chí có người có thể sinh ra một loại thể chất đặc thù nào đó trong Ngộ Đạo nhai.

Đáng tiếc Ngộ Đạo nhai chỉ mở ra cho Lục Đạo của Thư Viện, trừ khi có Đạo Lệnh trong tay, nếu không người thường căn bản không thể lĩnh ngộ được bất cứ điều gì.

Sáu người Diệp Hàn đến đây, trong khoảnh khắc, đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Cầm Đạo Lệnh trong tay, có thể cảm nhận được trong thiên địa xung quanh có từng tia khí tức đặc thù tràn vào cơ thể.

Không biết đó là loại lực lượng trân quý gì, vậy mà có tác dụng tôi luyện thân thể cho võ giả.

Nhìn ra xa, trên Ngộ Đạo nhai này có rất nhiều bia đá, thạch khắc, bao gồm cả một số dấu vết thần bí còn sót lại từ thời Thượng Cổ, thậm chí còn có một số văn tự, hoa văn cổ xưa...

Đây là một bảo địa vô thượng, nơi ngộ đạo, dường như ẩn chứa bí mật to lớn, ẩn chứa truyền thừa và ý chí của từng đời cao thủ tuyệt thế của Luân Hồi Thư Viện.

Chỉ là, có thể lĩnh ngộ được một chút hay không, còn phải xem thiên phú và cơ duyên.

Phong Vô Lượng dẫn đầu đi về phía một tấm bia đá.

Trên tấm bia đá đó khắc chín thanh chiến kiếm, quỹ tích của mỗi thanh kiếm đều khác nhau, dường như đại biểu cho một loại kiếm đạo vô thượng, cũng có thể là một loại kiếm thuật tuyệt thế.

Đương nhiên, có thể lĩnh ngộ được hay không còn phải xem thiên phú của võ giả.

Lại có một người bước ra, nhanh chóng đi tới trước một tảng đá lớn, trên bề mặt tảng đá lớn đó khắc một số hoa văn đặc thù, không biết đại biểu cho ý nghĩa gì.

Diệp Hàn nhìn thấy, trên một vách đá có khắc ba bức hình người, dường như là một vị võ giả tuyệt thế đang diễn luyện một loại võ kỹ kinh người, có người nhanh chóng đi tới đó, bắt đầu lĩnh ngộ.

Nhưng chỉ trong chốc lát, sáu người đã chọn xong mục tiêu của mình.

Diệp Hàn xuất hiện trước một tảng đá lớn.

Trên tảng đá lớn đó, in ba dấu vân tay...

Ngay khi sáu người bắt đầu ngộ đạo, trên quảng trường của Thư Viện, vô số tia sáng lấp lánh biến ảo.

Đó là minh văn được thi triển, một số minh văn sư của Luân Hồi Thư Viện cùng nhau khắc họa minh văn, tạo thành trận pháp, sau đó chiếu ra một màn sáng trên không trung.

Trong màn sáng, chính là bóng dáng của sáu người Diệp Hàn, Phong Vô Lượng.

cảnh tượng của Lục Đạo chi tranh, tiếp theo sẽ được chiếu lên màn sáng.

Tất cả mọi người tụ tập ở đây, đều sẽ tận mắt chứng kiến...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️