Một màn này, quá mức quỷ dị!
Những cái rương kia căn bản không thể nào chứa vào trong không gian giới chỉ, đã có người thử rồi.
Nhưng Diệp Hàn trước mắt này vì sao có thể thu hết toàn bộ rương?
Ánh mắt mọi người lóe lên, trong nháy mắt suy nghĩ, rất nhiều rương trước mắt bắt đầu không ngừng biến mất.
- Chết!
Giữa không trung phía trước, thân thể Ngưu Tịch phá không lao đến.
Xung quanh thân thể ánh sáng hoàng kim lấp lánh, chói mắt, kình khí cuồng bạo ngưng tụ trong mỗi huyệt đạo trong cơ thể, triệt để bộc phát.
Một quyền đánh xuống từ trên không, nhắm thẳng vào đầu Diệp Hàn.
- E rằng kẻ chết là ngươi.
Diệp Hàn đã sớm chuẩn bị sẵn sàng.
Quyền mang cuồn cuộn, thi triển ra thủ đoạn trong Hoàng Cực Kinh Thế Công, Nhân Hoàng Quyền.
Trong nháy mắt khi hai nắm đấm va chạm vào nhau, hư không nơi đây trực tiếp nổ tung.
Sau đó, Ngưu Tịch liền cảm thấy một cỗ lực lượng đáng sợ dọc theo nắm đấm, cánh tay nghịch chuyển mà đến, tràn vào tứ chi bách hài của hắn.
Cơn đau như xé rách thân thể xuất hiện, Ngưu Tịch lập tức bay ngược ra ngoài, lần nữa bị một quyền của Diệp Hàn đánh bay.
Ầm…
Ngưu Tịch ngã xuống đất, thở hổn hển, liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi, nhất thời vậy mà không còn sức lực chiến đấu nữa.
Lúc này đánh lui Ngưu Tịch, Diệp Hàn hít sâu một hơi, như cá voi nuốt chửng thiên địa, trực tiếp hấp thu nguyên khí cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng, đồng thời có mười mấy cái rương cùng lúc bay về phía hắn.
Rất nhiều rương, trong nháy mắt tiếp cận Diệp Hàn, liền biến mất không thấy tăm hơi.
Tựa như xung quanh thân thể Diệp Hàn là một hắc động vô hình, có thể thôn phệ vạn vật.
Một trăm lẻ tám cái rương, trong nháy mắt liền biến mất không còn thấy bóng dáng, như chưa từng xuất hiện.
- Giết!
Rất nhiều cao thủ, sát ý ngập trời.
Các loại võ kỹ thần quang hiện ra, kiếm khí, đao mang đồng loạt đánh ra, khóa chặt Diệp Hàn.
Đám người này triệt để nổi giận, Diệp Hàn ngang nhiên cướp đoạt toàn bộ cơ duyên trước mặt bọn hắn, quả thực là không chừa lại một chút cặn bã nào, ai có thể chịu đựng được?
Ầm ầm ầm!
Bên ngoài thân thể Diệp Hàn, không ngừng vang lên tiếng nổ.
Các loại võ kỹ đánh lên người hắn, nhưng đều bị cương khí chiến giáp ngăn cản.
Bất kỳ thương thế nào cũng không xuất hiện.
Mượn nhờ phòng ngự cường đại này, thân thể Diệp Hàn lấp lóe biến ảo, thi triển Hoàng Cực Quỷ Thần Bộ ngay tại chỗ.
Thân hình như ảo ảnh, biến hóa khôn lường.
Trong nháy mắt, Diệp Hàn đã xuyên qua đám người, nhanh chóng biến mất trong một thông đạo.
Rất nhiều cường giả quả thực ngây người!
Tốc độ của Diệp Hàn quá mức khủng bố, nhất là trong lúc biến hóa, cho dù có thể theo kịp thân ảnh của hắn, cũng không cách nào nắm bắt được hắn, không thể ngăn cản dù chỉ một chút.
- Giết, Diệp Hàn này, quả thực là không biết sống chết.
- Hắn đến từ cổ vực nào? Có lai lịch gì?
Rất nhiều cường giả phẫn nộ không thôi, liên tục gào thét, đuổi giết về phía thông đạo mà Diệp Hàn biến mất.
- Hắn chết chắc rồi!
Một trong bốn tên Võ Thị của Tinh Vô Tà, ánh mắt lóe lên sát ý lạnh thấu xương.
Tên này vừa mở miệng, một tên Võ Thị khác bên cạnh nhíu mày:
- Diệp Hàn? Hình như ta đã từng nghe qua cái tên này, dường như thiếu chủ đã từng nhắc tới.
- Luân Hồi Thư Viện!
Gã Võ Thị thứ ba đột nhiên nói ra bốn chữ, sau đó nói:
- Tên này chính là một đệ tử của Luân Hồi Thư Viện, có quan hệ cực kỳ thân mật với Mạc Khinh Nhu. Ban đầu thiếu chủ muốn giết tên này, nhưng nghe nói hắn đã chọc giận Phong Vô Lượng ở Luân Hồi Thư Viện, chắc chắn sẽ bị Phong Vô Lượng giết chết, nên thiếu chủ cũng không để ý tới nữa.
- Phong Vô Lượng là đệ nhất thiên tài Thái Hư Cổ Vực, có thù hận rất lớn với Diệp Hàn này, tại sao đã lâu như vậy mà vẫn chưa giết Diệp Hàn?
- Không được, Diệp Hàn này tuyệt đối không thể sống, nữ nhân mà thiếu chủ coi trọng, không thể có bất kỳ nam nhân nào thân cận nàng, bất kỳ quan hệ nào cũng không được phép có.
Bốn tên Võ Thị sát ý ngập trời.
Vừa nói chuyện vừa xông vào thông đạo phía trước, bắt đầu truy bắt Diệp Hàn.
Trong Võ Mộ, rất nhiều thông đạo đan xen ngang dọc, vốn cực kỳ phức tạp, giống như mê cung.
Diệp Hàn với tốc độ kinh người xuất hiện trong một gian nội điện.
Sau đó, trong tay hắn lóe lên ánh sáng, một bộ trường bào mới tinh đã xuất hiện.
Trường bào được thay trong nháy mắt, ngay sau đó nguyên lực và khí huyết của Diệp Hàn bộc phát, toàn bộ khuôn mặt lập tức thay đổi.
Giống như thuật dịch dung, trong khoảnh khắc này Diệp Hàn liền biến thành một người khác.
Khí tức khác biệt, dung mạo khác biệt, quần áo khác biệt.
- Ở đây!
Trong nháy mắt, có hai người xuất hiện bên ngoài nội điện nơi Diệp Hàn đang ở.
- Hửm?
Hai người vừa tiến vào nội điện liền ngây ra.
Một lát trước bọn hắn còn nhìn thấy Diệp Hàn biến mất ở phương hướng này, nhưng người trước mắt này là ai?
- Chết tiệt, chết tiệt!
Diệp Hàn tức giận quát, trong mắt đột nhiên lóe lên lửa giận, sát ý bừng bừng:
- Vậy mà để hắn chạy thoát.
- Đi đâu rồi?
Hai người nhìn chằm chằm Diệp Hàn, vừa tiếc nuối vừa phẫn nộ.
- Ta không biết, vừa rồi ta cảm ứng được khí tức của hắn, nhưng tốc độ của hắn quá nhanh.
Diệp Hàn vô cùng ảo não.
- Phế vật!
Hai người nói xong, cũng chẳng buồn để ý tới Diệp Hàn nữa, trực tiếp đuổi theo về phía trước thông đạo.
- Ngu xuẩn!
Diệp Hàn nheo mắt, nhìn bóng lưng hai người cười lạnh.
Những tên này nằm mơ cũng không ngờ tới, có người có thể thay đổi dung mạo trong thời gian ngắn như vậy.
Dịch Dung Thuật!
Thủ đoạn này, cho dù là cường giả bước vào cảnh giới Tiên Thiên cũng khó lòng thi triển.
Diệp Hàn trầm tĩnh lại, đi về phía lối ra thông đạo phía trước, rất nhanh đi tới đại điện lúc đầu mọi người tụ họp.
Lúc này, trong đại điện đã tụ tập hơn mười người.
- Hỏng bét!
Diệp Hàn thầm kêu không ổn.
Đã sớm có người chờ đợi ở đây, đề phòng bất kỳ kẻ nào đào tẩu.
Nếu như ta muốn một mình rời đi, chẳng phải là trực tiếp bại lộ?
Trước mắt, hơn mười đạo ánh mắt lập tức khóa chặt trên người Diệp Hàn, mang theo vẻ dò xét như nhìn phạm nhân.
- Khoan hãy đi!
Một người trong đó hừ lạnh lên tiếng.
- Đương nhiên không đi, kẻ nào đi mới là kẻ ngu si.
Diệp Hàn cười lạnh, ánh mắt đảo qua tất cả mọi người trước mặt, ngay sau đó sát khí đằng đằng, mở miệng trước:
- Ta đề nghị, để cho tất cả mọi người tụ họp tại đây, kiểm tra không gian giới chỉ của mỗi người.
- Kiểm tra không gian giới chỉ? Ngươi cũng quá tàn nhẫn.
Ánh mắt dò xét Diệp Hàn biến mất, đám người nhao nhao lên tiếng.
- Tàn nhẫn? Các ngươi nuốt trôi cục tức này sao? Diệp Hàn kia độc chiếm tất cả bảo vật, chúng ta vất vả khổ cực, kết quả lại tay trắng trở về?
Sát ý trong mắt Diệp Hàn vô cùng rõ ràng, khiến nội tâm rất nhiều người chấn động.
Loại sát ý này không phải tùy tiện có thể giả vờ.
Trừ khi...
Trừ khi kẻ đó tu luyện Sát Khí Quyết.
- Vị huynh đài này đề nghị cũng không tệ, kiểm tra không gian giới chỉ, tự nhiên có thể phân biệt rõ ràng ai trong sạch, nhưng vấn đề là, không gian giới chỉ của Ngưu Tịch, Vạn Tượng Địa bọn họ, không phải chúng ta muốn xem là có thể xem.
Có người nhíu mày lên tiếng.
Đề nghị của Diệp Hàn vẫn khiến cho đám người này động tâm, nghị luận ầm ĩ.
Từ trong rất nhiều thông đạo kia, lần lượt có người phẫn nộ đi ra, đều là tiếc nuối cùng cực, buồn bực cùng cực.
- Đứng lại, không kẻ nào được phép rời đi!
Diệp Hàn, cùng với mấy võ giả tính cách nóng nảy đồng thời lên tiếng:
- Chờ tất cả mọi người tụ họp, kiểm tra không gian giới chỉ, nếu không có vấn đề gì, vậy mới có thể rời đi.
Mọi người biến sắc, nhưng không ngăn cản được đại thế này, cho dù một số người cực kỳ không cam lòng, cũng chỉ có thể ngầm đồng ý.
Cuối cùng, nơi đây tổng cộng hội tụ chín mươi bảy người, còn có mấy người chưa trở về.
Cũng không biết mấy người kia là sống hay chết, hay là lựa chọn từ bỏ, tranh thủ thời gian lĩnh ngộ Võ Đạo Hoàng Đồ ở trong các nội điện.
Ngưu Tịch, Vạn Tượng Địa cùng một vài tồn tại cường đại bước vào Hư Không Biến cũng đến nơi đây.
- Kiểm tra không gian giới chỉ? Một đám ngu xuẩn!
Ngưu Tịch trực tiếp trợn trắng mắt, tâm tình cực kỳ tồi tệ.
Vẻ mặt Vạn Tượng Địa u ám:
- Những cái rương kia không thể nào chứa vào trong không gian giới chỉ, kiểm tra giới chỉ không có chút ý nghĩa nào, Diệp Hàn kia, hoặc là đã rời đi, hoặc vẫn còn ẩn giấu ở trong Võ Mộ này.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Một võ giả nhíu mày:
- Chẳng lẽ cứ tiếp tục chờ đợi?
- Cảnh giới!
Vạn Tượng Địa hừ lạnh:
- Cảnh giới của Diệp Hàn bất quá chỉ là Thần Khiếu Biến, chúng ta nhiều người như vậy chỉ có một mình hắn là phế vật Thần Khiếu Biến.
Nói xong, ánh mắt Vạn Tượng Địa đảo qua tất cả mọi người tại đây:
- Cho dù hắn có thủ đoạn dịch dung, khiến cho chúng ta không cách nào phân biệt, nhưng ít ra cảnh giới không có khả năng trong nháy mắt đột phá, ta tự mình điều tra, kẻ nào bước vào Kim Cương Biến trở lên có thể rời đi.
- Được, ta đồng ý!
Rất nhiều tiếng nói lập tức vang lên.
Từng võ giả xuất hiện ở phía trước, bị mấy cao thủ Hư Không Biến như Vạn Tượng Địa điều tra cảnh giới.
Rất nhanh, liền đến phiên Diệp Hàn...