Võ Nghịch Cửu Thiên Giới

Chương 183: Đại chiến tuyệt mệnh nhai

Chương Trước Chương Tiếp

- Diệp Hàn ta, phạm tội gì?

- Thiên Thần Đạo Chủ, ngươi tưởng ngươi ăn chắc ta rồi sao? Thật coi Nhân Gian Đạo chúng ta là quả hồng mềm, muốn bóp thế nào thì bóp sao?

Diệp Hàn cười lớn, bước ra phía trước, xuất hiện ở trước Tuyệt Mệnh Nhai, ánh mắt nhìn xuống thiên địa, nhìn về phía vô số đệ tử đông nghịt dưới vách núi.

Vô số đệ tử run sợ, trong lòng phát lạnh.

Bao gồm cả một ít đệ tử chân truyền vốn kiệt ngạo bất tuân, vào lúc này đều chấn động sâu sắc, có chút khó tin.

Lâu như vậy, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy nhân vật như Diệp Hàn.

Tuyệt Mệnh Nhai, không trấn áp được Diệp Hàn!

Đường đường Điện chủ Chấp Pháp đại điện, kẻ mạnh nhất trong Thư Viện, kẻ Chấp Pháp chi chủ tự mình tuyên án, Diệp Hàn vậy mà không phục, muốn trực tiếp phản kháng hay sao?

- Làm càn!

Hoàng Phủ Nhất Đao thấy thế, trong nháy mắt bước ra một bước.

Một cánh tay nguyên lực khổng lồ xuất hiện, bao phủ về phía Diệp Hàn.

- Cút cho ta!

Diệp Hàn hừ lạnh, nháy mắt lấy Nhân Gian Đạo Lệnh ra.

Trong Nhân Gian Đạo Lệnh, một luồng sức mạnh cuồn cuộn như nước lũ không thể tưởng tượng nổi, nháy mắt tràn vào trong cơ thể Diệp Hàn.

Lập tức, thân thể Diệp Hàn đạt được gia trì mạnh mẽ.

Chỉ thấy một đạo kim quang chói lọi hiện lên trên đỉnh đầu Diệp Hàn.

Hoa văn trong kim quang biến hóa, đồ án biến hóa, tụ tập thành một Thiên Địa Thần Đồ phương viên trăm mét.

Thần đồ hiện lên, ngăn cản cánh tay nguyên lực của Hoàng Phủ Nhất Đao ở bên ngoài.

Ầm!!!

Cánh tay nguyên lực nện xuống Thần Đồ, kích phát ra gợn sóng đáng sợ.

Nhưng Diệp Hàn lông tóc không tổn hại, vẫn ngạo nghễ đứng ở nơi đây.

- Đại nghịch bất đạo, đại nghịch bất đạo, ngươi muốn lật trời rồi!

Hoàng Phủ Nhất Đao tức giận quát, sóng âm xuyên qua thiên địa, sát ý vô biên lập tức lan tràn, tựa như muốn kéo tất cả mọi người vào sâu trong tâm linh.

Vô số đệ tử, lần đầu tiên nhìn thấy Điện chủ Chấp Pháp đại điện tức giận như thế.

Khí tức của Hoàng Phủ Nhất Đao lại lần nữa biến hóa, trong nháy mắt, một cỗ đao ý kinh thiên động địa xuất hiện.

Trong tay hắn, Thiên Địa Chiến Đao hiển hóa ra, một đao nhắm thẳng vào Diệp Hàn.

Sát ý đảo lộn thiên địa!

- Trảm Phách Thần Đao!

Hoàng Phủ Nhất Đao chém ra một đao tuyệt thế về phía đầu Diệp Hàn.

Hắn muốn chém Diệp Hàn, lập uy trước mặt mọi người.

Gạt bỏ hết thảy không nói, chưa từng có hậu bối nào dám kiêu ngạo như thế trước mặt hắn, cho dù là Phong Vô Lượng lúc trước mới quật khởi, thái độ với hắn cũng cung kính, không dám vô lễ.

Diệp Hàn là cái thá gì, chẳng lẽ còn mạnh hơn cả Phong Vô Lượng sao?

- Thiên Địa Nhân Hoàng Đồ! Giết hắn cho ta!

Diệp Hàn cười lạnh, Thiên Địa Nhân Hoàng Đồ trên đỉnh đầu khuếch tán, như biến thành một tấm màn che thiên địa, bao phủ toàn bộ Tuyệt Mệnh Nhai.

Thậm chí ở dưới vách núi, Thiên Thần Đạo Chủ, Tu La Đạo Chủ, tất cả đều bị Thiên Địa Nhân Hoàng Đồ do Diệp Hàn diễn hóa ra khóa chặt.

Rầm...

Một đao kinh thiên chém lên Thiên Địa Nhân Hoàng Đồ, nhưng lại ầm ầm vỡ nát.

Trong Nhân Hoàng đồ, dường như có một ý chí võ đạo tuyệt thế bộc phát ra.

Ý chí võ đạo này quả thực cường đại không gì sánh kịp, bất kỳ người nào, ý chí của bất kỳ sinh linh nào cũng không thể sánh bằng.

Ý chí này, dọc theo thiên địa truyền ra, khuếch tán, vô hình phá tan hết thảy sự giam cầm, hết thảy trở ngại, trực tiếp đánh vào trong cơ thể Hoàng Phủ Nhất Đao.

Thịch thịch thịch!

Hoàng Phủ Nhất Đao liên tục lùi ba bước, cánh tay khẽ run, thân đao trong tay chấn động.

Một tia hoảng sợ hiện lên, Hoàng Phủ Nhất Đao cắn chặt răng, nhìn chằm chằm vào Diệp Hàn trước mặt.

- Tiểu súc sinh ngươi muốn tạo phản sao?

Hoàng Phủ Nhất Đao trầm giọng nói:

- Ngươi dám chống đối Chấp Pháp Điện Chủ, Thư Viện chưa từng xuất hiện đệ tử coi thường pháp luật như ngươi, hôm nay nếu để ngươi sống rời khỏi Tuyệt Mệnh Nhai, Hoàng Phủ Nhất Đao, Chấp Pháp Điện Chủ ta cũng uổng phí danh hiệu này.

- Không sai, chưa từng có đệ tử hành vi ngông cuồng như vậy, không tôn trọng trưởng bối xuất hiện, Hoàng Phủ Điện Chủ, hôm nay ta sẽ giúp ngươi trừng trị hậu bối này.

Giọng nói của Thiên Thần Đạo Chủ vang lên, một bước đạp không, trực tiếp đến Tuyệt Mệnh Nhai, đứng cùng một chỗ với Hoàng Phủ Nhất Đao.

Cơ hội khó được!

Lần này Diệp Hàn gây ra sát lục trong Thư Viện, vừa vặn có được cơ hội danh chính ngôn thuận giết chết Diệp Hàn.

Bốn phương tám hướng, bao gồm cả trên không trung, rất nhiều cao tầng của Thư Viện, thậm chí cả mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão Chí Tôn kia, tất cả đều lặng lẽ quan sát một màn này, không ai lên tiếng.

Cũng không ra tay cùng nhau trấn áp Diệp Hàn, nhưng chưa từng đứng ra phản đối Thiên Thần Đạo Chủ và Hoàng Phủ Nhất Đao.

Dường như đều muốn xem, hiện tại Nhân Gian Đạo Chủ sẽ ứng phó như thế nào.

Oanh oanh oanh!

Nhìn thấy Thiên Thần Đạo Chủ xuất hiện, Diệp Hàn cười lạnh, trong cơ thể hắn vang lên từng tiếng nổ vang.

Mười khối long cốt đồng loạt chấn động, Chân Long chi khí tinh khiết lưu chuyển toàn thân, đồng thời đánh vào trong Nhân Gian Đạo Lệnh.

Tinh thần của hắn và Nhân Gian Đạo Lệnh dường như tạo thành một thể thống nhất.

Trong tình huống này, mọi người ở đây rõ ràng cảm thấy Thiên Địa Nhân Hoàng Đồ bao phủ phía trên càng thêm đáng sợ, uy thế vô thượng bộc phát mạnh hơn.

Uy thế này vượt qua cực hạn của Hậu Thiên, càng vượt qua các trưởng lão, cao tầng của Thư Viện ở đây, thậm chí có một loại ý chí vương đạo bao trùm tất cả.

Đó là... Ý chí Vương Hầu!

Ý chí Vương Hầu, do Nhân Gian Đạo Chủ Lý Phù Đồ năm xưa để lại!

Không sai, Lý Phù Đồ ở thời kỳ đỉnh phong chính là một vị Vương Hầu.

Hiện tại trong Thái Hư Cổ Vực, Vương Hầu xuất hiện trước mặt mọi người chỉ có ba vị, cho dù cộng thêm một số Vương Hầu ẩn mình trong bóng tối, cũng không vượt quá mười người.

Mà những Vương Hầu này, trên cơ bản đều miễn cưỡng bước vào cảnh giới đó.

Nhưng Lý Phù Đồ năm xưa lại vô địch Thái Hư Cổ Vực, hắn là Thần Hầu.

Trong Nhân Gian Đạo Lệnh, tồn tại một đạo ý chí, một đạo lực lượng mà Lý Phù Đồ để lại năm xưa, ý chí này chính là ý chí cấp Thần Hầu, càng là lực lượng cấp Thần Hầu.

Đây chính là nguồn gốc sự tự tin của Diệp Hàn, là nguồn gốc hắn không sợ hãi bất cứ điều gì hôm nay.

Hiện tại, ý chí và lực lượng mà Lý Phù Đồ để lại được Diệp Hàn dẫn động, trực tiếp đưa hắn vào trạng thái đỉnh phong.

Ba!!!

Trên đỉnh đầu Diệp Hàn xuất hiện một cánh tay nguyên lực.

Khoảnh khắc cánh tay này xuất hiện, nó mang theo dòng chảy hư không bá đạo tuyệt luân, đánh về phía trước.

Một chiêu đánh ra, giống như tạo thành cơn bão khủng bố bao trùm vách núi.

- Cái gì?

Thiên Thần Đạo Chủ kinh hãi kêu lên.

Hắn và Hoàng Phủ Nhất Đao đồng thời thi triển lực lượng, mỗi người tung một chưởng cực kỳ mạnh mẽ đánh về phía trước.

Ầm!

Hai thân ảnh giống như diều đứt dây, trực tiếp bị cánh tay nguyên lực kia tát bay ra ngoài.

Khí tức hỗn loạn tràn ngập đỉnh vách núi, như muốn quấy nhiễu thiên địa.

Diệp Hàn đứng ở đó, như Võ Thần tuyệt thế, như Nhân Hoàng tuyệt đại quan sát chúng sinh.

Ánh mắt hắn bắn ra hàn quang lạnh lẽo thấu xương:

- Hoàng Phủ Nhất Đao, ta thấy ngươi bị điên rồi, mắc bệnh rồi sao? Vậy mà thật muốn giết ta, đầu óc ngươi có vấn đề?

Diệp Hàn cười lạnh, giọng nói hùng hồn hơn vài phần:

- Ngươi muốn phạm thượng?

Phạm thượng!

Sóng âm cuồn cuộn truyền đi, lan ra khắp nơi.

Trong lòng vô số đệ tử lập tức nổi lên sóng to gió lớn, sắc mặt đại biến.

Diệp Hàn, hắn đang nói cái gì?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️