Võ Nghịch Cửu Thiên Giới

Chương 182: Tuyên án sinh tử

Chương Trước Chương Tiếp

Thái Ất Kiếm Tông!

Sâu trong Thái Ất Đại Điện, Phong Vô Lượng đang luyện hóa Kiếm Hoàng Chi Tâm đột nhiên mở to hai mắt.

Phụt...

Phong Vô Lượng rên rỉ, phun ra một ngụm máu tươi.

- Ngươi sao vậy?

Thẩm Thiên Tâm lập tức cảnh giác hỏi.

- Không sao!

Phong Vô Lượng khoát tay, trong mắt hiện lên sát ý lạnh lẽo, giọng nói trầm thấp:

- Một giọt bản mệnh tinh huyết ta để lại trong cơ thể Diệp Chỉ Tuyền... biến mất rồi.

Thẩm Thiên Tâm biến sắc:

- Ý ngươi là, Diệp Chỉ Tuyền nàng...

- Bị giết rồi!

Phong Vô Lượng lạnh lùng phun ra ba chữ.

Phong Vô Lượng hít sâu một hơi, dường như đang cố gắng bình ổn tâm tình.

Hắn nhìn Thẩm Thiên Tâm:

- Ta đã xem thường tên súc sinh Diệp Hàn kia.

- Sao có thể? Diệp Hàn muốn giết người, Luân Hồi Thư Viện sẽ không khoanh tay đứng nhìn, hơn nữa đám người Thiên Thần Đạo Chủ cũng sẽ ngăn cản.

Thẩm Thiên Tâm nhíu mày.

- Một giọt bản mệnh tinh huyết của ngươi, lại không thể bảo vệ Diệp Chỉ Tuyền, e rằng Diệp Hàn đã có thực lực đánh với Kim Cương Biến một trận rồi.

Thẩm Thiên Tâm nói tiếp.

- Hắn có Địa Long Chi Thể, chiến lực tăng phúc như vậy là bình thường, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.

Phong Vô Lượng tự tin nói:

- Giọt bản mệnh tinh huyết trong cơ thể Diệp Chỉ Tuyền kia, chỉ là ta để lại nửa năm trước. Tuy Diệp Hàn có Địa Long Chi Thể, nhưng muốn vượt qua ta, ít nhất cũng phải năm năm, thậm chí mười năm.

Nói đến đây, Phong Vô Lượng dừng lại một chút, cười lạnh nói:

- Hơn nữa, đó là trong trường hợp Phong Vô Lượng ta dậm chân tại chỗ, không đột phá.

- Rất tốt, ngươi so với trước kia đã bình tĩnh hơn nhiều rồi, xem ra hiệu quả luyện hóa Kiếm Hoàng Chi Tâm rất tốt.

Thẩm Thiên Tâm mỉm cười nhìn Phong Vô Lượng, có vẻ rất hài lòng.

Phong Vô Lượng không giống như ngày hôm đó, muốn lập tức quay về Luân Hồi Thư Viện giết Diệp Hàn, hôm nay ngược lại rất bình tĩnh.

Chỉ có thể là do sau khi luyện hóa Kiếm Hoàng Chi Tâm, hắn đã có được sự lột xác kinh người, khiến Phong Vô Lượng có đủ tự tin.

- Chờ ta luyện hóa xong Kiếm Hoàng Chi Tâm này, ta sẽ trực tiếp đột phá đến cảnh giới Kiếm Tiên, đến lúc đó, cứ coi Diệp Hàn là món khai vị cho ta tham gia Cửu Vực Vương Bảng vậy.

Phong Vô Lượng nói xong, điều chỉnh khí tức, sau đó nhắm mắt lại, tiếp tục đắm chìm trong tu luyện.

Lúc này, ở một vùng đất cổ xưa sâu trong Luân Hồi Thư Viện, vô số đệ tử đang tụ tập về đây, quả thực là vô cùng náo nhiệt.

Các loại đệ tử tạp dịch, đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, đều không ngừng tụ tập, thậm chí bóng dáng của rất nhiều đệ tử chân truyền cũng bắt đầu xuất hiện.

Ở phía xa, thậm chí còn có rất nhiều trưởng lão của Thư Viện xuất hiện.

Trong toàn bộ Thư Viện không biết có bao nhiêu trưởng lão, một số trưởng lão đặc thù nắm giữ chức vụ quan trọng, bao gồm cả những tồn tại thần bí, tất cả đều xuất hiện.

Trong Thư Viện, ngay cả ngày Lục Đạo đại chiến hôm đó, cũng chưa từng xuất hiện cảnh tượng như vậy.

Chỉ là hôm nay sắp có một chuyện lớn xảy ra.

Diệp Hàn, sẽ bị xét xử công khai tại Tuyệt Mệnh Nhai, bị chém giết trước mặt mọi người.

Mặc dù quy củ của Thư Viện rất nghiêm khắc, hơn nữa Chấp Pháp Điện thường xuyên ra tay trừng phạt một số đệ tử, nhưng nói trắng ra là rất nhiều người cho dù phạm lỗi, cũng chỉ bị trừng phạt nhỏ, nhiều nhất chỉ bị giam vào đại lao hai ba năm mà thôi.

Về phần tử hình chân chính, đã hơn trăm năm rồi chưa từng thi hành.

Cách trăm năm, sẽ vì Diệp Hàn mà mở lại Tuyệt Mệnh Nhai.

Rất nhiều cường giả tụ tập ở đây, phía trước chính là một vách núi cao khoảng hai mươi trượng.

Xung quanh vách núi tỏa ra một mùi máu tanh nồng nặc, mang theo vẻ thê lương đổ nát.

Nhìn sang, nửa vách núi là màu đỏ tươi, đó đều là máu của những cao thủ bị chém đầu chảy xuống.

Bởi vì cảnh giới của bọn họ rất mạnh, trong máu tích chứa tinh hoa thần tính, trải qua năm tháng vẫn không thể phai mờ, cứ thế lưu lại, khiến người ta phải kinh hãi.

Lúc này, trên đỉnh vách núi, Diệp Hàn bị Thập Nhị Điện Sứ liên thủ áp chế.

Thập Nhị Điện Sứ đều vô cùng cảnh giác, không dám có chút sơ suất, cẩn thận canh giữ Diệp Hàn, chờ đợi thời khắc tuyên án đến.

Dưới vách núi, Thiên Thần Đạo Chủ, Tu La Đạo Chủ... năm vị Đạo Chủ đứng ở vị trí đầu tiên trong đám người, đều đang hài lòng nhìn cảnh tượng này.

Ban đầu, muốn đối phó với Diệp Hàn bây giờ khá phiền phức.

Dù sao hiện tại Diệp Hàn cũng là một trong sáu vị Đạo Chủ, hơn nữa ngày hôm đó có Chí Tôn Thái Thượng Trưởng Lão đích thân xuất hiện, bọn họ cũng kiêng kị.

Nhưng không ngờ Diệp Hàn không chịu an phận, cứ muốn tìm đường chết.

Gây ra trận thảm sát trên Thông Thiên Phong, liên tiếp chém giết hơn trăm đệ tử của Thư Viện, chuyện này dù nói thế nào cũng không thể bào chữa, bất cứ kẻ nào cũng phải bị trừng phạt.

Ngay khi rất nhiều cường giả đang tụ tập, chờ đợi, đột nhiên có một luồng thần quang xuất hiện từ trên trời.

Thần quang kia tạo thành một con đường hư không, một bóng người từ đó bước ra.

- Bái kiến Chí Tôn Thái Thượng Trưởng Lão!

Vô số cao thủ đồng thời lên tiếng, đều vô cùng cung kính.

Chí Tôn Thái Thượng Trưởng Lão, Lữ Vong Cơ!

Chính là lão nhân đã đến Nhân Hoàng Phong, ban cho Diệp Hàn ba viên Địa Long Đan hôm đó.

- Diệp Hàn, vì sao ngươi lại chém giết hơn trăm đệ tử?

Lữ Vong Cơ nhíu mày hỏi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Hàn, dường như muốn nhìn thấu mọi suy nghĩ của hắn.

- Vô Cực Kiếm Tông, độc bá Thư Viện đã lâu, hành sự ngang ngược, dám khiêu khích Nhân Gian Đạo Chủ, ta đương nhiên phải giết.

Diệp Hàn bình tĩnh đáp.

Lữ Vong Cơ nhất thời không biết nên trả lời Diệp Hàn thế nào.

Hắn đương nhiên muốn bảo vệ Diệp Hàn, nhưng ít ra Diệp Hàn cũng phải phối hợp chứ, không ngờ đến lúc này Diệp Hàn vẫn cường thế như vậy, căn bản không chịu cúi đầu.

Lúc này, bầu trời xa xa lại rung chuyển.

Lại có ba bóng người cùng nhau bay đến, tuy khí tức của mỗi người không lộ ra ngoài, nhưng uy thế vô hình tỏa ra khiến người ta phải run sợ.

Tất cả đều là những tồn tại mạnh mẽ, đứng trên đỉnh cao của Thư Viện, thậm chí là đỉnh cao của Thái Hư Cổ Vực.

Rất nhiều cao thủ tụ tập ở đây lại lên tiếng, cung kính nói:

- Bái kiến các vị Chí Tôn Thái Thượng Trưởng Lão.

Năm vị Chí Tôn Thái Thượng Trưởng Lão, hôm nay lại xuất hiện bốn vị.

Cho dù là vô số đệ tử chân truyền có mặt ở đây, gia nhập Thư Viện nhiều năm như vậy, cũng chưa từng được diện kiến bốn vị Chí Tôn Thái Thượng Trưởng Lão này.

Ba người này xuất hiện, rất nhanh đã đến bên cạnh Lữ Vong Cơ.

Một người trong đó nhíu mày nói:

- Lữ trưởng lão, đây chính là Diệp Hàn mà ngươi đã nói sao? Kẻ này tính cách ngang ngược, hành sự lỗ mãng, kiêu ngạo không chịu khuất phục, căn bản khó thành đại khí.

- Không sai, tuy có Địa Long Chi Thể, nhưng không biết kiềm chế, hôm nay chỉ gây họa trong Thư Viện, nếu không trừng trị, tương lai thậm chí sẽ gây ra phiền phức lớn cho Luân Hồi Thư Viện chúng ta.

Vị trưởng lão thứ hai thản nhiên nói.

Còn vị Chí Tôn Thái Thượng Trưởng Lão thứ ba, lúc này lại không nói gì, chỉ bình tĩnh nhìn Diệp Hàn, dường như cũng muốn nhìn thấu hắn.

Nghe thấy hai vị Chí Tôn Thái Thượng Trưởng Lão kia nói, Thiên Thần Đạo Chủ và những người khác nhìn nhau, hoàn toàn yên tâm.

- Hoàng Phủ Điện Chủ, quả nhiên không làm chúng ta thất vọng.

Thiên Thần Đạo Chủ cười nói.

Một trong năm vị Chí Tôn Thái Thượng Trưởng Lão là Ngụy Hoàng Kỳ, chính là sư phụ của Hoàng Phủ Nhất Đao, Điện chủ Chấp Pháp Điện.

Vèo...

Trên vách núi, cuồng phong gào thét.

Trong nháy mắt, một luồng khí thế kinh người ập đến, chỉ thấy Hoàng Phủ Nhất Đao đạp không đi đến, đáp xuống phía trước vách núi.

Ánh mắt sắc bén quét qua mọi người, trên người Hoàng Phủ Nhất Đao bộc phát ra một loại uy áp tự nhiên.

- Nhân Gian Đạo Chủ Diệp Hàn, không coi trọng quy củ, hành sự bá đạo tàn nhẫn, làm càn...

- Dựa theo điều thứ chín mươi tám, điều thứ một trăm hai mươi ba của quy củ Thư Viện, Diệp Hàn, đáng tội chết, hôm nay chém giết trước mặt mọi người, lấy đó làm gương.

Hoàng Phủ Nhất Đao rốt cuộc xuất hiện, không chút do dự bắt đầu tuyên án tội danh của Diệp Hàn trước mặt mọi người.

Chữ cuối cùng vừa dứt, trong tay hắn, quang mang hội tụ, trong nháy mắt biến thành một thanh Huyết Đao.

- Tuyên án?

- Tuy Diệp Hàn ta xuất thân từ nơi nhỏ bé, nhưng cũng không để kẻ khác tùy tiện chà đạp.

- Ít nhất phải ba vị Chí Tôn Thái Thượng Trưởng Lão, hoặc Viện Chủ đích thân ra mặt, nếu không, không ai có tư cách tuyên án ta. Hoàng Phủ Nhất Đao, ngươi muốn vượt quyền sao?

Giọng nói hùng hồn của Diệp Hàn vang vọng khắp nơi.

Sau một hồi im lặng, hắn rốt cuộc bộc phát ý chí, cường thế lên tiếng.

Rắc rắc...

Xung quanh người hắn, dường như có vô số cấm chế đang không ngừng vỡ vụn.

Ngay sau đó, Cửu Thiên Ngự Long Quyết vận chuyển, nguyên lực trong cơ thể Diệp Hàn ầm ầm tuôn trào, bắt đầu vận hành.

Bốn phương tám hướng, mười hai vị Điện Sứ đồng thời bị đẩy lùi.

Chỉ thấy trong tay Diệp Hàn xuất hiện hai tấm lệnh bài.

Nhân Gian Đạo Lệnh!

Còn có Thất Sát Lệnh của Thiên Ngoại Lâu.

- Ta muốn xem xem, Hoàng Phủ Nhất Đao ngươi có bản lĩnh gì giết ta?

Diệp Hàn nắm hai tấm lệnh bài trong tay, lúc này cười lạnh nói.

Tuyệt Mệnh Nhai còn chưa lấy được mạng của hắn.

- Ngươi muốn làm gì?

Thiên Thần Đạo Chủ nhìn chằm chằm vào lệnh bài trong tay Diệp Hàn, vô cùng kiêng kị, giọng nói lạnh lùng.

- Làm gì?

- Ai muốn giết ta, ta sẽ giết kẻ đó.

Diệp Hàn cười lớn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thiên Thần Đạo Chủ, còn có Hoàng Phủ Nhất Đao, Điện chủ Chấp Pháp Điện với vẻ mặt âm trầm ở phía xa.

Không ai biết, lúc này Diệp Hàn lấy đâu ra tự tin như vậy.

Nhưng Thiên Thần Đạo Chủ và Hoàng Phủ Nhất Đao, trong lòng bọn họ đột nhiên dâng lên cảm giác bất an khó hiểu...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️