Võ Nghịch Cửu Thiên Giới

Chương 174: Một chỉ phế đi, một đấm nghiền nát

Chương Trước Chương Tiếp

Mặt đất rung chuyển, khí thế ngang ngược đan xen.

Bên ngoài thân thể hai người, cương khí ngưng tụ thành chiến giáp, bên trong thân thể càng có lực lượng khó có thể tưởng tượng đang tích tụ và bộc phát.

Keng keng keng...

Giữa chiến trường, tiếng kim loại va chạm vang lên.

Diệp Hàn tung ra một quyền, va chạm vào người Lý Càn Thừa, giống như đang oanh kích vào bề mặt thép cứng.

Không thể công phá, không thể phá vỡ, không thể hủy diệt!

Kim Cương Biến!

Đây là một cao thủ Kim Cương Biến chân chính, tu vi ở cảnh giới này đã đạt đến mức khó có thể tưởng tượng, gần như chạm đến Hư Không Biến.

Chẳng trách hắn lại tự tin như vậy.

Muốn trực tiếp chém giết Diệp Hàn, căn bản không có ý định giảng hòa.

Kim Cương Biến, khí huyết, thân thể, hồn phách tam nguyên hợp nhất, tạo thành thân thể cứng như thép.

- Chết đi cho ta!

Lý Càn Thừa ra tay, khí huyết bỗng nhiên bùng nổ, một quyền cuồn cuộn đánh ra, nhắm thẳng vào đầu Diệp Hàn.

Khí huyết và lực lượng cực hạn được dồn vào trong quyền mang, tựa như có thể xuyên thủng cả thiên địa.

Oanh!!!

Lực lượng va chạm, hai luồng khí tức hung hãn vô song triệt để hòa quyện vào nhau.

Cả hai bên đều không hề giữ lại.

Ánh mắt Lý Càn Thừa lóe lên hàn quang, chờ đợi một màn tiếp theo xuất hiện...

- Không biết sống chết!

Diệp Hàn chỉ thốt ra bốn chữ.

Trong nắm tay hắn, một luồng kình khí vô cùng bá đạo bỗng nhiên tuôn ra, đánh vào cánh tay Lý Càn Thừa.

Kình khí nghịch chuyển, trong nháy mắt đã đánh vào tứ chi bách hài của Lý Càn Thừa.

Một kích, Lý Càn Thừa kêu thảm thiết, khí tức toàn thân rối loạn, tinh khí thần suy sụp.

Cả người bị Diệp Hàn đánh bay trăm mét, ngã nhào xuống đất.

Không để Lý Càn Thừa kịp phản ứng, Diệp Hàn thi triển Hoàng Cực Quỷ Thần Bộ, như hình với bóng, đã áp sát tới gần.

- Ngươi muốn cho ta biết thế nào là thực lực sao?

Diệp Hàn già xuống một cước, trực tiếp đạp lên đầu Lý Càn Thừa.

Lý Càn Thừa thở hổn hển, không ngừng giãy giụa, khuôn mặt dữ tợn, ánh mắt lộ ra vẻ phẫn nộ và không cam lòng:

- Ngươi đáng chết!

- Chỉ là Kim Cương Biến, dám phách lối ở trước mặt ta!

Diệp Hàn hừ lạnh, một ngón tay mang theo lực lượng cuồng bạo đánh xuống.

- A...

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp nơi.

Vô số đệ tử Vô Cực Kiếm Tông ở gần đó đều kinh hãi, không thể tin nổi nhìn cảnh tượng này.

Lý Càn Thừa, khí hải bị phế!

Cao thủ Kim Cương Biến này, trong nháy mắt đã bị Diệp Hàn phế bỏ.

Thực lực?

Từ nay về sau, hắn chỉ là một phế vật không thể tu luyện, còn thực lực gì nữa?

Cho dù là một tên tạp dịch của Thư Viện cũng có thể một cước giẫm chết Lý Càn Thừa.

Hắn không còn là đệ tử chân truyền cao cao tại thượng, không còn là thiên tài Thánh Đường, không còn có thể dựa vào thân phận Phó Tông chủ Vô Cực Kiếm Tông mà ức hiếp người khác, diễu võ giương oai nữa.

- Có bản lĩnh thì ngươi giết ta đi!

- Không giết ta, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, đời này kiếp sau cũng sẽ không tha cho ngươi...

Lý Càn Thừa hoàn toàn phát điên, tinh thần và ý chí đều hỗn loạn, sắp sụp đổ.

Với thân phận, thiên phú, thực lực của hắn, vốn nắm giữ trong tay vô số bảo vật, cho dù bị thương nặng hơn nữa cũng có hy vọng khôi phục.

Nhưng khí hải đã bị đánh nát!

Đây là vết thương chí mạng, không thể nào chữa khỏi.

Ít nhất ở Thái Hư Cổ Vực không ai có thể giúp hắn khôi phục.

Đời này của hắn đã bị hủy hoại chỉ vì hành động bốc đồng hôm nay.

- Ta đương nhiên sẽ không giết ngươi, giết ngươi thì có ý nghĩa gì?

Diệp Hàn cười lạnh, khí thế cường đại đến cực điểm:

- Ta muốn cho kẻ tự cao tự đại, tự cho mình là thiên tài, xem thường người khác, ỷ mạnh hiếp yếu như ngươi nếm thử cảm giác bị chà đạp, để ngươi sám hối cho những hành động trước kia của mình.

Nói xong, Diệp Hàn xoay người, nhìn về phía đám người Tống Nguyên Châu.

Phía sau, Lý Càn Thừa như một con chó chết nằm thoi thóp trên mặt đất, miệng không ngừng chửi rủa, ánh mắt dần tràn ngập tuyệt vọng.

Diệp Hàn sải bước về phía trước, mỗi bước chân đều mang theo lực lượng vạn quân .

Mặt đất rung chuyển, tinh khí thần của hắn không ngừng tăng vọt, ý chí áp đảo tất cả, khiến cho đám cao tầng Vô Cực Kiếm Tông phía trước không khỏi kinh hãi.

- Ngươi muốn làm gì?

Tống Nguyên Châu nhìn chằm chằm Diệp Hàn, như đối mặt với đại địch:

- Ngươi đã phế bỏ Lý Càn Thừa, hắn không chỉ là một trong những Phó Tông chủ của Vô Cực Kiếm Tông, mà còn là thiên tài Thánh Đường. Diệp Hàn, tuy ngươi rất mạnh, nhưng cũng không thể ngang ngược bá đạo như vậy.

- Ta ngang ngược bá đạo?

Diệp Hàn cười lớn:

- So với Vô Cực Kiếm Tông các ngươi, ta tính là gì?

Hắn nhìn Tống Nguyên Châu:

- Ngươi cũng có chút đầu óc, biết tiến biết lùi. Vậy ta sẽ nói thêm một câu, nói cho ta biết Lý Phù Đồ bị giam ở đâu, giao Diệp Chỉ Tuyền ra, ta sẽ tha cho các ngươi.

- Lý Phù Đồ... Ta không biết.

Tống Nguyên Châu hít sâu một hơi:

- Hắn đã bị đưa đi từ lâu, chúng ta không có tư cách biết.

- Trước tiên giao Diệp Chỉ Tuyền ra đây.

Diệp Hàn lạnh lùng nói:

- Ả tiện nhân này, ta nhất định phải giết.

- Diệp Hàn, dù sao Diệp Chỉ Tuyền cũng là người cùng ngươi xuất thân Viêm Thành, hơn nữa nàng còn sở hữu Thiên Giao Chiến Thể, được Tông chủ đích thân bồi dưỡng. Nếu ngươi giết nàng, ngươi sẽ trở thành kẻ thù của Vô Cực Kiếm Tông, không còn đường lui nữa, Tông chủ sẽ nổi trận lôi đình.

Một cao tầng khác của Vô Cực Kiếm Tông lên tiếng, lời nói ẩn ý nhắc đến Tông chủ, mang theo ý cảnh cáo.

- Ngươi đang uy hiếp ta sao?

Diệp Hàn liếc mắt nhìn hắn, bước ra một bước, thân hình bỗng nhiên biến mất.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, Diệp Hàn đã xuất hiện trước mặt hắn.

Tên cao tầng này cũng đã đạt tới Nguyên Thể cảnh đệ nhị biến Thần Khiếu Biến, nhưng lúc này toàn thân run rẩy, sắc mặt đại biến.

Một bàn tay to lớn chụp tới, như lồng giam không gian, không thể né tránh.

Ầm!

Trong nháy mắt, hắn đã bị Diệp Hàn nắm lấy, đánh bay trăm mét, nằm trên đất ho ra máu, khí tức suy yếu.

Nghiền ép tuyệt đối!

Không ai ngờ Diệp Hàn lại mạnh đến mức này.

Lúc trước khi giao chiến với Lý Càn Thừa, bọn họ vẫn chưa nhận thức rõ ràng, giờ phút này tận mắt chứng kiến Diệp Hàn nghiền ép đối thủ cùng là Thần Khiếu Biến một cách dễ dàng như vậy.

Cảnh tượng này khiến đám cao tầng Vô Cực Kiếm Tông chết lặng.

- Một chén trà!

Diệp Hàn nhìn đám người:

- Trong vòng một chén trà, ta muốn nhìn thấy Diệp Chỉ Tuyền, nếu không, kết cục của Lý Càn Thừa chính là kết cục của các ngươi, không một ai thoát được.

Đám người nhìn chằm chằm Diệp Hàn.

Mỗi người đều âm thầm nắm chặt tay, cảm thấy vô cùng uất ức và phẫn nộ.

Từ bao giờ bọn họ lại bị kẻ khác uy hiếp như vậy?

Đúng lúc này, Vô Cực Đại Điện mở ra, từng bóng người bước ra từ bên trong.

Mỗi người đều có khí tức cường đại vô song.

Mỗi người đều sở hữu thể chất đặc biệt và mạnh mẽ.

Vô số ánh mắt đổ dồn vào Diệp Hàn, như đang nhìn một kẻ chết.

Ở giữa đám người, có một bóng hình được vây quanh bảo vệ.

Một nữ nhân!

Diệp Chỉ Tuyền!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️