- Không tệ!
Diệp Hàn thu lại toàn bộ những vật này.
Hắn nhìn về phía Lý Phong:
- Lô tiếp theo, cần bao lâu thời gian mới gom đủ?
- Lô tiếp theo?
Đồng tử Lý Phong lóe lên, nội tâm hắn hung hăng nhảy dựng:
- Ngài còn cần gì nữa?
- Gấp mười lần!
Diệp Hàn mở miệng:
- Ta hôm nay lấy được những bảo vật này, thêm gấp mười lần nữa, bao lâu có thể gom đủ?
- Một tháng!
Lý Phong kiềm chế nội tâm kích động:
- Hơn nữa, Điện chủ nói, nếu như về sau vẫn dùng Nhân Long Đan giao dịch, sẽ giảm cho ngươi 30%.
- Không thành vấn đề, lần sau vẫn là Nhân Long Đan!
Diệp Hàn mở miệng, theo đó, ánh mắt của hắn ngưng tụ ở phía trên tấm màn phía trước:
- Bảo vật viết trên này, đều là có sẵn sao?
- Có!
Lý Phong lập tức gật đầu.
- Ta hiểu rồi, vậy cứ như vậy đi, nhưng một tháng quá lâu, ta chỉ chờ mười ngày.
Diệp Hàn xoay người rời đi:
- Mười ngày sau ta tới lấy đồ, nếu Tụ Bảo Đại Điện gom không đủ, ta chỉ có thể đi chợ đen của các đại hoàng triều nghĩ biện pháp.
Nhìn bóng lưng Diệp Hàn, toàn bộ Tụ Bảo Đại Điện càng thêm náo nhiệt, càng thêm huyên náo.
Từ những tạp dịch bình thường, đệ tử ngoại môn, cho tới nội môn, đệ tử chân truyền, thậm chí có mấy vị trưởng lão Thư Viện, nội tâm mỗi người đều không ngừng nhảy lên, đều không thể kiềm chế loại rung động này.
Một màn hôm nay, nhất định sẽ trở thành một đạo ấn ký bất diệt, khắc ở trong đầu bọn hắn, trong tâm linh, không cách nào xóa nhòa.
Cái gì gọi là tài đại khí thô, bọn hắn đã được chứng kiến tận mắt.
- Nhân Gian Đạo, thật sự muốn chiêu mộ đệ tử?
Diệp Hàn đi thật lâu, có người mở miệng hỏi.
- Không sai, chuyện này là nghe được từ một tên đệ tử ngoại môn tên Nhiếp Viễn, Nhiếp Viễn người này ngày xưa cùng Diệp Hàn quan hệ không tệ, có khả năng đã gia nhập Nhân Gian Đạo.
Có người đáp lại.
- Đệ tử ngoại môn?
- Chỉ là một đệ tử ngoại môn, cũng có thể gia nhập Nhân Gian Đạo, cũng có thể hưởng thụ tài nguyên, có chút không thể nào?
Mọi người đang nghị luận, đối với chuyện Nhân Gian Đạo chiêu mộ đệ tử có rất nhiều nghi hoặc.
Tất cả những điều này, Diệp Hàn đương nhiên là không biết.
Hắn mang rất nhiều bảo vật mua được lần này về Nhân Hoàng Phong, đặt cùng một chỗ với hơn một trăm kiện binh khí Địa cấp lúc trước lấy được.
- Nhiếp Viễn, hãy truyền tin tức ra ngoài, mười ngày sau, dưới Nhân Hoàng Phong bắt đầu chiêu mộ đệ tử, không giới hạn thân phận, chỉ cần có thể thông qua khảo hạch của ta, liền có thể gia nhập.
Diệp Hàn phân phó Nhiếp Viễn, an bài một số việc.
- Không thành vấn đề!
Nhiếp Viễn mở miệng.
- Những binh khí kia, các ngươi tự mình chọn, muốn dùng gì cũng được, còn có nhẫn không gian, ba người các ngươi mỗi người lấy một cái đi.
Diệp Hàn đối với ba người Nhiếp Viễn vẫn rất tốt.
Không vì cái gì khác, chỉ vì ba tên này lần đầu tiên mời hắn tới Yêu Ma Lĩnh, lúc gặp nguy hiểm muốn kéo hắn cùng chạy trốn.
Khi bị Lục Vân Tiêu giẫm dưới chân ở Thần Lực Phong, có thể không sợ hãi không cúi đầu, còn nhắc nhở hắn chạy trốn.
Thời gian trôi qua, ở trong toàn bộ Luân Hồi Thư Viện đều bởi vì chuyện Nhân Gian Đạo chiêu mộ đệ tử, cùng với lúc ban ngày Diệp Hàn ở trong Tụ Bảo Đại Điện tiêu xài hoang phí mà không ngừng bàn tán, màn đêm bắt đầu buông xuống.
Rất nhiều đệ tử nghỉ ngơi, đả tọa, sự huyên náo ban ngày dần dần yên tĩnh.
Diệp Hàn đi xuống Nhân Hoàng Phong.
Không cưỡi bất cứ yêu thú tọa kỵ nào, cũng không sử dụng truyền tống trận của Thư Viện, thân thể hắn lóe lên biến ảo, trong mấy cái nhảy vọt đã biến mất ở bên ngoài Thư Viện.
Không kinh động bất cứ kẻ nào.
Rời khỏi Thư Viện, Diệp Hàn thi triển Hoàng Cực Quỷ Thần Bộ, độc bộ phi hành, lao đi trong màn đêm, tốc độ cực nhanh.
Khoảng cách mấy trăm dặm, chẳng qua hơn nửa canh giờ, Diệp Hàn cũng đã vượt qua.
Cuối cùng xuất hiện ở phía trước một tòa thành trì cổ xưa, rộng lớn, hùng vĩ.
Nhật Nguyệt đế đô!
Tòa thành trì này, chính là đế đô của Nhật Nguyệt Hoàng Triều.
Mặc dù đã là đêm khuya, nhưng ở nơi phồn hoa bậc nhất này, vẫn tấp nập như cũ.
Hình như không phân biệt ngày đêm, có không ít võ giả cùng Diệp Hàn tiến vào thành, chỉ cần nộp một ít Nguyên Khí Đan là được.
- Hô...
Diệp Hàn tiến vào đế đô, hít sâu một hơi.
Trong mắt hắn, lóe ra quang mang rạng rỡ:
- Quả nhiên là đế đô của Nhật Nguyệt Hoàng Triều, rất bất phàm.
Hắn đã từng tới Vô Cấu đế đô, tới Thánh Quang đế đô, đã rất quen thuộc loại thành trì mà hoàng thất một triều đại tọa trấn này.
- Nhật Nguyệt hoàng chủ Tiêu Vân Xuyên!
- Nếu ngươi muốn đối phó ta, vậy thì đừng trách ta.
- Tuy Diệp Hàn ta chỉ là một tiểu nhân vật Nguyên Thể cảnh, nhưng cũng không thể bị ngươi khi dễ mà không có phản ứng gì.
Diệp Hàn nhìn về phía hoàng cung cười lạnh.
Không lâu sau, hắn đã tìm được chợ đen trong Nhật Nguyệt đế đô.
Đế đô của mấy đại hoàng triều này, kỳ thật đều không khác biệt lắm, bất kể là mức độ phồn hoa, hay bố cục trong đế đô.
Trong chợ đen, Diệp Hàn rất nhanh tìm được Thiên Ngoại Lâu.
Không sai, Thiên Ngoại Lâu có chi nhánh ở tám đại hoàng triều, thậm chí là một số thành trì cổ xưa.
- Giúp ta sắp xếp một gian mật thất tu luyện, được chứ?
Diệp Hàn tiến vào Thiên Ngoại Lâu, trực tiếp lấy Thất Sát Lệnh ra.
- Thất Sát Lệnh?
Một số quản sự, chấp sự của Thiên Ngoại Lâu đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Sau khi giám định Thất Sát Lệnh này không phải giả, Diệp Hàn lập tức trở thành thượng khách.
Một gian mật thất vô cùng an toàn, vô cùng bí mật liền được dành cho Diệp Hàn.
Chờ Diệp Hàn tiến vào mật thất, những người này vội vàng bắt đầu thông qua thủ đoạn minh văn truyền âm liên lạc với bên ngoài.
- Huyền lão, có một vị thiếu niên mang theo Thất Sát Lệnh đến, nói muốn tìm một gian mật thất tu luyện.
Tin tức này được truyền đi.
Không lâu sau, trong thủy tinh truyền âm trước mặt bọn hắn truyền đến một giọng nói già nua:
- Bất kể hắn có yêu cầu gì, đều phải đáp ứng, nếu hắn gặp bất kỳ nguy hiểm nào ở Nhật Nguyệt đế đô, Thiên Ngoại Lâu không tiếc bất cứ giá nào hỗ trợ.
- Vâng, Huyền lão!
Mọi người lập tức đáp.
Vô Cấu Đế Đô, trong chợ đen, Huyền Vô Sách thu hồi thủy tinh truyền âm, lộ ra vẻ mặt kỳ quái:
- Tiểu tử Diệp Hàn này, lá gan thật lớn, dám trở về Luân Hồi Thư Viện sớm như vậy, thậm chí còn một mình xông vào Nhật Nguyệt đế đô?
Lúc này, trong mật thất Thiên Ngoại Lâu ở Nhật Nguyệt đế đô.
Diệp Hàn ngồi xếp bằng, trong mật thất tràn ngập Long Mạch Khí bàng bạc, vô cùng kinh người.
Bất quá, những Long Mạch Khí này đều bị Diệp Hàn khống chế, luôn bị giới hạn trong mật thất, không hề tản mát ra ngoài, sẽ không kinh động đến bất cứ ai.
Hắn vận chuyển lực lượng, bàn tay biến hóa, không ngừng câu thông với long mạch dưới đế đô.
Bên cạnh, từng viên từng viên đan dược xuất hiện.
Tất cả đều là Nhân Long Đan!
Mười viên, trăm viên, ngàn viên...
Thời gian trôi qua, Diệp Hàn dường như quên ăn quên ngủ, không ngừng luyện chế Nhân Long Đan.
Có được mười khối long cốt, hơn nữa liên hệ với Cửu Giới Trấn Long Tháp càng thêm chặt chẽ, tốc độ luyện chế Nhân Long Đan của Diệp Hàn hiện tại đã vượt qua lúc trước gấp mấy lần.
Không chỉ thế, Nhân Long Đan hắn luyện chế thậm chí còn hoàn mỹ hơn, không có một chút tì vết.
Hiệu quả của mỗi viên Nhân Long Đan, thậm chí còn vượt qua Nhân Long Đan do các đại hoàng triều luyện chế gấp mấy lần.
Một ngày một đêm trôi qua, Diệp Hàn đã luyện chế được năm ngàn viên Nhân Long Đan.
Ngày thứ hai, luyện chế được sáu ngàn viên.
Ngày thứ ba, luyện chế được bảy ngàn viên.
Ngày thứ tư...
Thủ pháp luyện chế của hắn càng lúc càng thành thạo, càng lúc càng thuần thục.
Thời gian mười ngày chớp mắt đã trôi qua.
Ngày thứ mười, Diệp Hàn rốt cuộc xuất quan, đi ra khỏi mật thất.
Lúc này trong nhẫn không gian của hắn, chất đầy tám vạn viên Nhân Long Đan.
- Tạm thời đủ rồi!
Diệp Hàn híp mắt, vô cùng hài lòng.
Nếu đổi thành Nguyên Khí Đan, kia chính là bốn trăm ức!
Bốn trăm ức Nguyên Khí Đan, quả thực có thể chất thành một ngọn núi, đủ để đè chết một đám võ giả.
- Đã đến lúc trở về, từ nay về sau long mạch dưới Nhật Nguyệt đế đô này, chính là hậu hoa viên của ta...
Trong lòng Diệp Hàn thầm nghĩ.
Hôm nay chính là ngày Nhân Gian Đạo chiêu mộ đệ tử.
Có thể thay đổi tất cả mọi thứ trong Thư Viện hay không, phải xem thủ đoạn của hắn hôm nay...