Võ Nghịch Cửu Thiên Giới

Chương 164: Luân hồi thạch

Chương Trước Chương Tiếp

Binh khí Địa cấp khá là trân quý.

Nhưng đối với đám người này mà nói, muốn gom góp cũng không khó.

Vấn đề là mặt mũi, hiện tại bọn họ tiến thoái lưỡng nan, không thể trơ mắt nhìn Diệp Hàn trấn áp hơn trăm người mà không làm gì.

Chuyện này mà truyền ra ngoài, ngay cả đệ tử của mình cũng không bảo vệ được, sau này ai còn dám gia nhập Vô Cực Kiếm Tông nữa?

Cuối cùng, hơn trăm kiện binh khí Địa cấp, đủ loại đao kiếm búa rìu, đều được đưa đến trước mặt Diệp Hàn.

- Cút, từ nay về sau, kẻ nào dám tự tiện xông vào Nhân Hoàng Phong mà không thông báo trước, giết!

Một đám võ giả, trong nháy mắt rời khỏi Nhân Hoàng Phong, biến mất không thấy bóng dáng.

Lần này, Vô Cực Kiếm Tông coi như mất mặt lớn rồi.

Vấn đề quan trọng nhất là, hôm nay ngay cả Thiên Thần Đạo Chủ cũng xuất hiện, cuối cùng lại xám xịt rời đi.

Uy danh của Diệp Hàn sẽ tăng vọt trong thời gian ngắn.

Đợi đến khi mọi người rời đi, Sở Thiên Tâm mới nhìn Diệp Hàn với vẻ mặt kỳ quái:

- Khó trách ngươi dám đường hoàng trở về như vậy, một phen trấn áp này, khí diễm của Vô Cực Kiếm Tông đã bị ngươi dẫm nát dưới chân rồi.

Nội tâm Sở Thiên Tâm chấn động, hắn biết Diệp Hàn rất mạnh, nhưng cũng không ngờ lại khoa trương đến vậy.

Địa Long Chi Thể thật đáng sợ!

Chiến lực tăng cường như vậy tuyệt đối là thứ Sở Thiên Tâm chưa từng thấy, trước kia ở Phần Nguyệt Thư Viện cũng từng xuất hiện rất nhiều thiên tài đỉnh cấp, nhưng cũng không thể nào làm được chuyện Nguyên Thể cảnh nhất biến chém giết đối thủ tam biến.

- Vẫn chưa đủ, Vô Cực Kiếm Tông sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.

Diệp Hàn nheo mắt:

- Nhưng không sao, tiếp theo ta sẽ từ từ trừng phạt, chèn ép bọn họ, có một số người không muốn ta an tâm tu luyện, vậy thì ta sẽ chơi với bọn họ đến cùng.

- Nhưng Chí Tôn Thái Thượng Trưởng Lão lại xuất hiện, thật khiến ta bất ngờ.

Diệp Hàn nói tiếp.

- Chí Tôn Thái Thượng Trưởng Lão?

Sở Thiên Tâm cũng lộ vẻ kinh ngạc:

- Luân Hồi Thư Viện các ngươi, năm vị Chí Tôn Thái Thượng Trưởng Lão, ngày xưa đều là những thiên tài kiệt xuất bậc nhất Thái Hư Cổ Vực, thời trẻ tuổi, ai ai cũng có phong thái cái thế. Địa vị trong Thư Viện cũng cực kỳ cao, lần này có Chí Tôn Thái Thượng Trưởng Lão lên tiếng ủng hộ ngươi, con đường tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều, ít nhất nếu đám người Thiên Thần Đạo Chủ muốn đối phó ngươi, cũng phải cân nhắc kỹ càng.

- Cũng đúng.

Diệp Hàn cười khẽ, rồi nói:

- Nhưng vô lợi bất khởi tảo, hắn cho ta ba viên Địa Long Đan, loại đan dược này không dễ nhận, chẳng phải đang ám chỉ ta sao? Muốn ta mau chóng tăng cao cảnh giới.

Diệp Hàn khẽ thở ra một hơi, tiếp tục nói:

- Nếu cảnh giới tương lai của ta không đủ, e rằng vẫn sẽ bị vứt bỏ.

- Ngươi cũng không cần lo lắng, dù sao ngươi vẫn là người sở hữu Địa Long Chi Thể, hiện giờ Luân Hồi Thư Viện cũng không thể chỉ đặt hết tâm huyết vào Phong Vô Lượng, chung quy vẫn sẽ có kỳ vọng và nâng đỡ ngươi.

Sở Thiên Tâm nói.

Hai người trò chuyện một lát, rồi trở về Nhân Hoàng Đại Điện.

- Những ngày này, tiền bối nói thế nào?

Diệp Hàn nhìn Sở Thiên Tâm:

- Ta định ở Luân Hồi Thư Viện tu luyện hai ba tháng, chiêu mộ đệ tử cho Nhân Gian Đạo.

- Hai ba tháng? Vậy được, trong khoảng thời gian này ta sẽ ở lại đây.

Sở Thiên Tâm mỉm cười nói.

Nói xong với Sở Thiên Tâm, Diệp Hàn một mình đi tới phía sau Nhân Hoàng Phong.

Mảnh đất bị những kẻ kia đào bới, phá hoại, trông như một bãi chiến trường hiện ra trước mắt Diệp Hàn.

- Bọn chúng đang tìm bảo vật?

- Nhân Gian Đạo suy tàn nhiều năm, nào có bảo vật gì, bằng không lúc trước Lý Phù Đồ muốn giúp ta rèn luyện thân thể, cũng không đến mức phải rời đi lâu như vậy để tìm kiếm tài nguyên.

- Nhưng Lục Đạo của Luân Hồi Thư Viện đều có truyền thừa tương ứng, có lẽ bọn chúng đang tìm kiếm truyền thừa của Nhân Gian Đạo.

Diệp Hàn trầm mặc một lúc, rồi vận chuyển Võ Đạo Thiên Nhãn, bắt đầu dò xét khắp nơi.

Đáng tiếc, dò xét hồi lâu vẫn không thu hoạch được gì.

Lúc này, hắn lật tay lấy ra lệnh bài Đạo Chủ Nhân Gian kia.

- Nếu thật sự có bảo vật, ta hẳn là phải tìm được mới đúng.

Diệp Hàn lẩm bẩm, trực tiếp vận chuyển Hoàng Cực Kinh Thế Công, từng luồng nguyên lực đánh vào bên trong lệnh bài.

Trong nháy mắt, lệnh bài Đạo Chủ tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Cả Nhân Hoàng Phong bị ánh sáng này bao phủ, Diệp Hàn cảm thấy mặt đất dưới chân rung chuyển dữ dội.

Hình như có một luồng dao động xuất hiện từ sâu trong lòng đất, cộng hưởng với lệnh bài Đạo Chủ trong tay hắn.

Ánh mắt Diệp Hàn lóe lên, trong lòng tràn đầy mong đợi, nguyên lực cuồn cuộn, tiếp tục gia trì lên lệnh bài Đạo Chủ lần thứ hai, lần thứ ba...

Dao động từ sâu trong lòng đất càng lúc càng rõ ràng.

Bỗng nhiên, một tiếng xé gió vang lên, Diệp Hàn thấy một đạo bạch quang phá đất chui lên, bay thẳng lên trời.

Một cỗ khí tức Hoàng Đạo vô cùng cường đại, mãnh liệt tràn ngập khắp thiên địa.

- Luân Hồi Thạch!

Diệp Hàn buột miệng thốt lên.

Hắn vươn tay ra, lập tức bắt lấy đạo bạch quang kia vào trong tay.

Mở lòng bàn tay ra, đó là một viên đá to bằng nắm tay, nhìn như đá mà không phải đá, nhìn như ngọc mà không phải ngọc.

Cầm nó trong tay, Diệp Hàn lập tức cảm thấy nguyên lực trong cơ thể cuồn cuộn vận động, thậm chí cả khí huyết cũng như muốn sôi trào.

Khí tức, lực lượng ẩn chứa bên trong viên đá này, hình thành một mối liên hệ vô hình với lực lượng trong cơ thể hắn.

- Đây chính là bảo vật lớn nhất của Nhân Gian Đạo, truyền thừa chân chính cuối cùng sao?

Diệp Hàn nhìn chằm chằm viên đá, ánh mắt vô cùng phức tạp.

Hắn biết, đám người kia trấn áp, bắt đi Lý Phù Đồ, chính là vì muốn có được truyền thừa của Nhân Gian Đạo, nói trắng ra mục tiêu của bọn chúng chính là viên Luân Hồi Thạch này.

Lục Đạo của Luân Hồi Thư Viện, mỗi đạo đều có một viên đá đặc biệt như vậy, tổng cộng sáu viên Luân Hồi Thạch, mượn nhờ Luân Hồi Thạch để tu luyện, có thể rèn luyện ra lực lượng bản nguyên, bản nguyên thể chất tương ứng trong cơ thể.

Hiện tại Phong Vô Lượng đã nắm giữ năm viên Luân Hồi Thạch, ngưng tụ ra cái gọi là Lục Đạo Luân Hồi Chi Thể.

Đương nhiên, nếu thiếu viên Luân Hồi Thạch của Nhân Gian Đạo này, cái gọi là Lục Đạo Luân Hồi Chi Thể của Phong Vô Lượng vĩnh viễn không thể nào hoàn mỹ.

- Tốt lắm, có được Luân Hồi Thạch này, ta có thể chính thức chiêu mộ đệ tử cho Nhân Gian Đạo.

- Hơn nữa, Thiên Địa Nhân Hoàng Đồ của ta đã được ngưng tụ, tiếp theo có thể tiến thêm một bước để ngưng luyện Vạn Đạo Nhân Hoàng Đồ, thậm chí sau này ta muốn ngưng tụ Vạn Giới Long Đế Đồ cũng sẽ dễ dàng hơn không ít.

Diệp Hàn suy nghĩ kỹ càng, rồi nói:

- Phong Vô Lượng, Luân Hồi Thạch của Nhân Gian Đạo đã nằm trong tay ta, ngươi đừng hòng tu luyện Lục Đạo Luân Hồi Chi Thể đến cảnh giới viên mãn.

Không lâu sau, Diệp Hàn cất Luân Hồi Thạch đi, lập tức xuống núi.

Xuống tới Nhân Hoàng Phong, hắn nhanh chóng tìm được ba người Nhiếp Viễn, Hà Thanh Phong, Triệu Nhất Kiếm.

Hiện tại ba người này đều đã trở thành đệ tử ngoại môn, tất cả đều có thực lực Thần Lực cảnh.

- Nhiếp Viễn, ba người các ngươi có nguyện ý gia nhập Nhân Gian Đạo không?

Diệp Hàn nhìn ba người trước mặt.

- Nguyện ý!

Ba người Nhiếp Viễn gần như không chút do dự.

Ngày tháng của bọn họ cũng không dễ dàng gì, tuy rằng đã thoát khỏi thân phận tạp dịch, trở thành đệ tử ngoại môn, nhưng nói trắng ra thì vẫn là tầng lớp thấp nhất của Thư Viện.

Bây giờ Diệp Hàn trở về, bọn họ có thể gia nhập Nhân Gian Đạo, quả thực là chuyện trước kia nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.

- Tốt, vậy từ hôm nay trở đi, các ngươi hãy theo ta đến Nhân Hoàng Phong tu luyện, chờ khi các ngươi đều bước vào Khí Bạo cảnh, ta sẽ phân cho mỗi người một ngọn núi thuộc Nhân Gian Đạo.

- Đúng rồi, Nhiếp Viễn, ngươi hãy đi loan tin, nói rằng từ hôm nay trở đi, Nhân Gian Đạo bắt đầu chiêu mộ đệ tử, chỉ cần vượt qua khảo hạch của ta là có thể gia nhập.

Diệp Hàn lại nói với Nhiếp Viễn.

- Chiêu mộ đệ tử? Vâng!

Nhiếp Viễn lập tức gật đầu, nhưng hắn vẫn còn chút do dự:

- Nhân Gian Đạo suy tàn đã lâu, bây giờ đột nhiên chiêu mộ đệ tử, e rằng rất khó, cho dù có người gia nhập, cũng chỉ là những...

Diệp Hàn phất tay:

- Những chuyện này không cần lo lắng, đều do ta tự mình khảo hạch, hơn nữa, ngươi hãy truyền ra ngoài, nếu có đệ tử nội môn gia nhập Nhân Gian Đạo, mỗi người mỗi tháng sẽ được nhận một viên Nhân Long Đan, nếu đệ tử chân truyền gia nhập, mỗi người mỗi tháng sẽ được nhận mười viên Nhân Long Đan, còn nếu có người trong Thánh Đường nguyện ý gia nhập, mỗi người mỗi tháng... một trăm viên Nhân Long Đan!

- Nhân... Nhân Long Đan!

Hai mắt Nhiếp Viễn như muốn rơi ra ngoài, chỉ cảm thấy cảm xúc dâng trào, nội tâm run rẩy.

Quá mức khoa trương rồi, đãi ngộ như vậy cho dù là một số trưởng lão trong Thư Viện cũng phải phát cuồng, cho dù đãi ngộ của Vô Cực Kiếm Tông có hậu hĩnh, cũng không thể nào đạt tới mức độ này.

- Đi loan tin đi, xong việc thì đến Nhân Hoàng Phong tìm ta.

Diệp Hàn nói xong, liền dẫn Hà Thanh Phong và Triệu Nhất Kiếm trở về Nhân Hoàng Phong trước.

Một phen sắp xếp, sấm rền gió cuốn.

Diệp Hàn nhất định phải làm nên chuyện lớn trong hai tháng tới.

Hắn muốn thay đổi cục diện trong Thư Viện...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️