Võ Nghịch Cửu Thiên Giới

Chương 161: Một lũ gà đất chó sành

Chương Trước Chương Tiếp

- Đúng rồi, còn phải bồi thường nữa!

Diệp Hàn lại nói:

- Các ngươi ở đây tổng cộng một trăm mười ba người, vậy thì cứ theo đó mà bồi thường một trăm mười ba món binh khí Địa cấp.

Tên đệ tử đang định đứng dậy rời đi kia sắc mặt đại biến:

- Binh khí Địa cấp?

Diệp Hàn lại muốn bọn chúng bồi thường?

Thật là nực cười, ai dám đòi bồi thường trước mặt Vô Cực Kiếm Tông?

Ai dám nói ra câu này chính là muốn chết.

Nhưng hiện tại tên này căn bản không dám phản bác Diệp Hàn, chỉ có thể xám xịt rời đi.

Trước Nhân Hoàng đại điện, một đám cao thủ Vô Cực Kiếm Tông đều nhìn Diệp Hàn với vẻ căm hận.

Mỗi người đều âm thầm siết chặt nắm đấm, cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Kẻ nào kém cỏi nhất trong số bọn chúng cũng là đệ tử nội môn của Thư Viện, thậm chí còn có không ít đệ tử chân truyền, vậy mà hôm nay lại bị một mình Diệp Hàn trấn áp, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Lại còn muốn Vô Cực Kiếm Tông đến chuộc người?

Dù nói thế nào, chuyện này truyền ra ngoài cũng là một sự sỉ nhục lớn, sẽ trở thành trò cười trong miệng vô số đệ tử.

- Diệp Hàn, bây giờ ngươi hối hận vẫn còn kịp.

Có kẻ lên tiếng khuyên nhủ, cố gắng thuyết phục Diệp Hàn bằng một góc độ khác.

- Câm miệng cho ta!

Diệp Hàn liếc nhìn bọn chúng:

- Đều khó chịu? Không phục?

- Đến địa bàn Nhân Hoàng Phong của ta, các ngươi coi đây là hậu hoa viên nhà mình sao? Hôm nay không một ai được phép rời đi, tất cả quỳ xuống cho ta, quỳ cho ngay ngắn!

Giọng nói lạnh lùng được nguyên lực truyền ra, giống như tiếng sấm, khiến màng nhĩ của mỗi người đều rung lên.

Một đám đệ tử biến sắc:

- Quỳ xuống? Diệp Hàn, ngươi đừng quá đáng.

- Hoặc là ngoan ngoãn quỳ xuống, hoặc bị ta phế bỏ khí hải, tự các ngươi lựa chọn.

Diệp Hàn cười lạnh.

Nói gì cũng vô dụng, hôm nay chuyện này không thể giải quyết trong ôn hòa được.

Diệp Hàn đã trở lại Luân Hồi Thư Viện, nhất định sẽ không còn e dè mọi chuyện như trước kia.

Ai dám khiêu khích hắn, ai dám khiêu chiến uy nghiêm của Nhân Gian Đạo, thì hãy chuẩn bị sẵn sàng trả giá.

Hơn trăm bóng người quỳ rạp xuống đất, trong mắt mỗi người đều là sự nhục nhã và bất lực.

Từ khi nào bọn chúng phải chịu sự sỉ nhục này?

Bình thường, chỉ có người khác quỳ trước mặt bọn chúng.

- Diệp Hàn, có phải hơi quá đáng rồi không?

Sở Thiên Tâm nhíu mày, nhỏ giọng nói.

Hắn vẫn luôn đứng bên cạnh quan sát mọi chuyện, thân là Phó Viện chủ Phần Nguyệt Thư Viện, hắn hiểu rõ hành động hôm nay của Diệp Hàn sẽ gây ra phiền phức lớn đến mức nào.

- Không hề quá đáng!

Diệp Hàn lạnh nhạt mở miệng:

- Cường giả vi tôn, kẻ yếu chỉ có thể bị giẫm đạp, lúc ấy ta gia nhập Luân Hồi Thư Viện này, ai cho ta mặt mũi? Người người đều muốn giẫm ta một cước, đi nịnh nọt Diệp Chỉ Tuyền, lấy lòng Phong Vô Lượng.

Hít sâu một hơi:

- Không chỉ những kẻ này, cho dù một ít cao tầng Thư Viện, đều năm lần bảy lượt làm khó dễ ta, ủy khuất của ta nên tìm ai kể ra?

Người sống, có thể xu cát tị hung, chỉ đi làm chuyện tốt của mình.

Nhưng tuyệt đối không thể nào giống như kẻ bất lực, cả ngày sợ hãi rụt rè, sợ cái này lại sợ cái kia.

Trước kia Diệp Hàn không có thực lực!

Nhưng bây giờ, Diệp Hàn có thể không để những cái gọi là đệ tử chân truyền cùng Vô Cực Kiếm Tông ở trong mắt, vậy hắn vì cái gì còn muốn lưu tình?

Hắn cũng không phải kẻ bất lực!

Thời gian như đang trôi qua!

Diệp Hàn bình tĩnh quan sát tất cả mọi thứ trên Nhân Hoàng Phong.

Càng xem càng phẫn nộ!

Nhân Hoàng Phong một mảnh hỗn độn không nói, rất nhiều dược thảo trân quý trồng ở trong đó, thậm chí dược điền cũng bị lũ người này hủy diệt.

Muốn khôi phục tất cả những điều này, còn không biết sẽ phiền phức đến mức nào.

Những đệ tử này ỷ vào sau lưng có Vô Cực Kiếm Tông, có Phong Vô Lượng, quả thực là không biết phép tắc, thậm chí đã không để quy củ của Thư Viện vào trong mắt.

Mấu chốt là, rất nhiều trưởng lão của Thư Viện đều mắt nhắm mắt mở cho qua.

Ai cũng không muốn ở một ít chuyện nhỏ đi lên trêu chọc Phong Vô Lượng, chỉ có thể cam chịu tác phong làm việc của đám người Vô Cực Kiếm Tông này tùy ý đi xuống.

Nơi có ánh nắng thì sẽ có bóng tối, thánh địa võ đạo như Luân Hồi Thư Viện cũng không ngoại lệ.

Nhưng Diệp Hàn tuyệt đối không có khả năng để hắc ám bao phủ mình.

Chưa tới một canh giờ, Vô Cực Kiếm Tông đã có cao thủ xuất hiện.

Hai mươi người!

Một đám người nhanh như điện chớp hiện thân, đều đằng đằng sát khí.

Mỗi người đều là Nguyên Thể cảnh, hơn nữa gần như đều là cao thủ bước vào Nguyên Thể cảnh đệ nhị biến, Thần Khiếu Biến.

Cho dù Nguyên Thể đệ tam biến, võ giả Kim Cương Biến cũng có ba vị.

Quả thực là người người như rồng, một người so với một người càng mạnh mẽ.

Diệp Hàn có chút ngoài ý muốn, hắn nhớ không lầm, trước kia tuy Vô Cực Kiếm Tông có rất nhiều cao thủ, nhưng số lượng cao thủ chân chính bước vào Nguyên Thể cảnh không tính quá nhiều.

Có thể đứng hàng Nguyên Thể cảnh, đều xem như thiên tài trong Thư Viện, mỗi người đều có ngạo khí của mình, hơn nữa đều là đệ tử chân truyền, cho dù bọn họ gia nhập Thánh Đường, cũng sẽ không tiến đến Vô Cực Kiếm Tông bị Phong Vô Lượng sai khiến.

Nhưng bây giờ xem ra, đã không chỉ đệ tử chân truyền tầm thường, trong Thánh Đường khả năng cũng có không ít người gia nhập Vô Cực Kiếm Tông, làm việc cho Phong Vô Lượng.

Ở trong mắt mọi người, Phong Vô Lượng quật khởi thành kết cục đã định, càng ngày càng mạnh mẽ, hiện tại không tỏ thái độ, về sau cầu xin gia nhập Vô Cực Kiếm Tông sợ rằng đều không có cơ hội.

- Thả người!

Một cao thủ Kim Cương Biến hờ hững mở miệng, vô cùng cường thế.

- Đồ đâu? Một món vũ khí Địa cấp đổi một người rời đi, những thứ khác không thể bàn.

Diệp Hàn quét mắt nhìn tên này một cái, lạnh nhạt mở miệng.

- Làm càn, Diệp Hàn, ngươi cho rằng ngươi là ai?

Cao thủ Kim Cương Biến này cười ha hả:

- Trong Thánh Đường chúng ta cũng không có kẻ cuồng vọng không biết sống chết như ngươi, ngươi dám uy hiếp chúng ta?

- Ta là cha ngươi!

Diệp Hàn lộ ra nụ cười khinh thường:

- Ngươi lại là cái thứ gì? Ở chỗ này ra oai với ta, không muốn quỳ cùng bọn chúng, liền ngậm cái miệng thối của ngươi lại.

Diệp Hàn nói một phen, đám cao tầng Vô Cực Kiếm Tông ở đây quả thực là từng người từng người trợn mắt, sát ý ngưng tụ.

Bọn họ thật đúng là chưa từng thấy qua kẻ nào cuồng vọng như vậy, nhất là Diệp Hàn này mấy tháng trước vẫn là một con kiến nhỏ bọn họ tùy tiện đều có thể giẫm chết.

Ầm!

Đại địa nổ vang, trong nháy mắt tên đệ tử Kim Cương Biến này không kìm nén được, trực tiếp xuất thủ.

Một kiếm xé rách chân không, kiếm khí đáng sợ ngưng tụ thành một luồng khí lạnh như băng chém về phía Diệp Hàn.

Kim Cương Biến, Tam Nguyên hợp nhất, đúc thành thân thể cứng như sắt thép.

Loại cao thủ cấp bậc này thân thể đại thành, lực lượng đại thành, căn bản không phải võ giả Nguyên Thể nhất biến, nhị biến có khả năng so sánh, quả thực mạnh mẽ gấp mười lần.

Một tiếng nổ lớn vang lên, chỉ thấy kiếm khí chém giết tới trước mặt Diệp Hàn bị một quyền trực tiếp đánh nát bấy.

Khí tức Diệp Hàn không thay đổi, cả người như một Bạo Long hình người liều chết xông ra ngoài.

Hai bóng người ở ngay trước Nhân Hoàng đại điện không ngừng va chạm.

Nguyên lực khuấy động, lực lượng thân thể đối sát lẫn nhau!

Mọi người nơi đây hi vọng nhìn thấy một màn chưa từng xuất hiện, tên cao thủ Kim Cương Biến này, không chỉ thuộc về Vô Cực Kiếm Tông, càng là thiên tài trong Thánh Đường của Thư Viện, thế mà không cách nào áp chế Diệp Hàn.

- Diệp Hàn, ngươi đang làm cái gì?

- Phản rồi, dám làm bậy ở trong Thư Viện, trấn áp nhiều người như vậy, đáng phải đánh vào tử lao, vạn kiếp bất phục.

Ngay thời điểm Diệp Hàn đại chiến ở chỗ này, trong Nhân Hoàng Phong, lại có một đám thân ảnh hiện thân.

Người mở miệng chính là Khâu phó điện chủ Chấp Pháp đại điện, Khâu Lăng.

Diệp Hàn dám trở về Thư Viện, đây không phải là đang chịu chết sao?

Những kẻ làm việc cho Phong Vô Lượng, không có kẻ nào sẽ bỏ qua cơ hội này.

Ầm!

Một tiếng nổ vang dội nơi đây.

Chỉ nghe thấy tiếng hét thảm, tên đệ tử Kim Cương Biến kia bị một quyền của Diệp Hàn đánh bay, khóe miệng có máu tươi bắt mắt chảy xuống.

Một quyền đẩy lui tên này, Diệp Hàn đột nhiên nhìn về phía Khâu Lăng.

- Họ Khâu, ta chờ ngươi đã lâu!

Diệp Hàn cười lạnh, đại thế bộc phát, không kiêng nể gì cả.

Vậy mà trực tiếp đánh về phía phó điện chủ Chấp Pháp đại điện.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️