Võ Nghịch Cửu Thiên Giới

Chương 147: Kiếm đạo đệ nhất sơn

Chương Trước Chương Tiếp

Toàn bộ Thánh Quang đế đô, cường giả vô số.

Diệp Hàn cùng Cổ Thiên Cương đi trên đường, phát hiện bốn phía đâu đâu cũng có cao thủ bước vào Nguyên Thể cảnh.

Cảnh tượng này thật sự khiến người ta chấn động, cho dù trong Vô Cấu đế đô có Phần Nguyệt Thư Viện, ngày thường có đệ tử thư viện đi lại, cũng không có nhiều cao thủ Nguyên Thể cảnh như vậy.

Thậm chí Diệp Hàn cảm nhận được một luồng khí cơ đáng sợ từ một lão nhân phá không bay qua.

Lão nhân này e rằng đã vượt qua Nguyên Thể cảnh, bước vào lĩnh vực Tiên Thiên đáng sợ.

- Ngay cả cao thủ như thế này cũng được mời tới.

Ánh mắt Diệp Hàn hiện lên vẻ lạnh lẽo:

- Thái Ất Kiếm Tông, Phần Nguyệt Thư Viện, Luân Hồi Thư Viện, ba thế lực vì tạo thanh thế cho Phong Vô Lượng, quả thật đã chuẩn bị rất lâu.

Trước đây, cho dù là thịnh hội lớn như Lục Đạo chi tranh, cao thủ đến Luân Hồi Thư Viện cũng không nhiều bằng lần này.

- Phong Vô Lượng đã dung hợp năm bản nguyên của Luân Hồi chi lực vào trong cơ thể, Nhân Long Chi Thể càng thêm cường đại.

- Không sai, năm đạo bổn nguyên có thể khiến Lục Đạo Chi Thể của hắn sắp đại thành. Đáng tiếc, hai sư đồ Nhân Gian Đạo kia cố chấp, không hiểu đại nghĩa, không chịu giao ra nội tình của Nhân Gian Đạo, nếu không khi Lục Đạo Bản Nguyên kết hợp, Phong Vô Lượng sẽ lập tức có được Lục Đạo Luân Hồi Chi Thể, hai loại thể chất kết hợp, quả thực thiên hạ vô song.

Xung quanh, vô số võ giả đều đang nghị luận về Phong Vô Lượng.

- Năm đạo bổn nguyên?

Ánh mắt Diệp Hàn càng thêm lạnh lẽo.

Xem ra Lý Phù Đồ vẫn chưa chết, điều này khiến hắn yên tâm hơn một chút.

Nếu đám người Phong Vô Lượng không có được nội tình của Nhân Gian Đạo, thì không thể dễ dàng giết chết Lý Phù Đồ.

- Các ngươi có nghe nói không, Sở Ấu Thi kia cũng có Long thể, hơn nữa bản nguyên thể chất vô cùng thuần túy, nếu lần này liên hôn thành công, có Sở Ấu Thi giúp đỡ, e rằng không lâu sau Nhân Long Chi Thể của Phong Vô Lượng sẽ tiến thêm một bước, biến thành Địa Long Chi Thể trong truyền thuyết.

Lại có người lên tiếng, hào hứng thảo luận những chuyện này.

- Nghe nói hình như Sở Thiên Tâm không quá tán thành hôn sự này, ngay cả Sở Ấu Thi cũng cực lực phản kháng, hình như là bị ép đưa đến Thái Ất Kiếm Tông.

Lại có người nói.

- Hai cha con bọn họ không đồng ý thì đã sao? Đại thế đã định!

Có người cười lạnh nói.

- Quả thật đại thế đã định, Phong Vô Lượng này là thiên tài chân chính, nếu có thể quật khởi, sẽ là Lý Phù Đồ thứ hai, thậm chí còn mạnh hơn Lý Phù Đồ lúc trước, nhất định có thể giúp Thái Hư cổ vực chúng ta tranh giành một vị trí cao trên Cửu Vực Vương Bảng, kẻ nào muốn ngăn cản hôn sự này, chính là nghịch thiên, sẽ bị người trong thiên hạ khinh thường.

Có người lập tức đáp lại.

Cổ Thiên Cương đi theo bên cạnh Diệp Hàn, nghe mà trong lòng run sợ, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Diệp Hàn.

Hắn sợ Diệp Hàn không vui, lập tức ra tay, với tính cách của Diệp Hàn thì tuyệt đối là đại khai sát giới, đến lúc đó sẽ gây ra đại loạn, bại lộ thân phận.

Nhưng hắn đã nghĩ nhiều.

Sắc mặt Diệp Hàn dần dần bình tĩnh lại, trong mắt không gợn sóng, giống như những gì đám người này đang bàn tán không liên quan gì đến hắn.

Diệp Hàn và Cổ Thiên Cương đi trên đường, quan sát mọi thứ xung quanh.

Dường như Diệp Hàn rất tò mò về đế đô này.

- Ngươi chắc chắn nơi này cách Thái Ất Kiếm Tông chỉ mười dặm?

Đi giữa đường lớn, Diệp Hàn đột nhiên lên tiếng hỏi.

- Chắc chắn!

Cổ Thiên Cương khẳng định nói.

- Tốt lắm!

Diệp Hàn nheo mắt.

Rất nhanh, hai người bỏ ra một số tiền lớn, tốn mất hai mươi viên Nhân Long Đan, mới tìm được khách điếm để thuê một gian phòng đang rất khan hiếm.

- Cổ Thiên Cương, ngày mai nếu tình hình không ổn, ngươi cứ đi tìm Sở phó Viện chủ, không cần lo cho ta.

Diệp Hàn nói:

- Mục tiêu của bọn chúng chỉ có một mình ta, ngươi đừng có lúc quan trọng nổi máu nóng, lại lên cơn, nếu không ta cũng không cứu được ngươi.

- Lên cơn?

Cổ Thiên Cương uất ức nhìn Diệp Hàn:

- Ta có khoa trương như vậy sao?

- Cũng chưa biết chừng.

Diệp Hàn liếc nhìn Cổ Thiên Cương.

Nói dăm ba câu, Diệp Hàn nhắm mắt lại, ngồi xếp bằng ở một góc phòng, dường như đang nhập định.

Cùng lúc đó...

Thánh Quang đế đô, chợ đen.

Trong chợ đen ở Thánh Quang đế đô, lại có một cửa hàng của Thiên Ngoại Lâu.

Trong cửa hàng, lúc này có hai bóng người đang nói chuyện.

- Huyền lão, lần này thật sự muốn ra tay sao?

Một nam tử trung niên lo lắng.

- Đương nhiên!

Trước mặt hắn, một lão nhân bình tĩnh lên tiếng.

Nếu Diệp Hàn ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra, lão nhân này chính là Huyền Vô Sách mà hắn đã gặp ở Vô Cấu đế đô.

- Hai lần giao dịch, chỉ có thể coi là gặp gỡ thoáng qua, quá mạo hiểm, không cần thiết.

Nam tử trung niên tiếp tục nói.

- Đây là cơ hội ngàn năm có một, ngươi không hiểu đâu.

Lúc này trong mắt Huyền Vô Sách lóe lên tinh quang.

- Nếu vì vậy mà đắc tội với các đại thế lực thì không đáng ngại, đắc tội với Phong Vô Lượng mới là điều phiền phức, người trong thiên hạ đều biết Phong Vô Lượng là thiên tài vô song, tương lai tiền đồ vô lượng.

Nam tử trung niên kiên nhẫn nói, dường như muốn khuyên Huyền Vô Sách thay đổi chủ ý.

Đắc tội với Phong Vô Lượng!

Hiện giờ ở toàn bộ Thái Hư cổ vực, cho dù là tám đại hoàng triều, hay bảy đại thế lực đỉnh cấp, cũng không ai dám làm như vậy.

Đúng vậy, chính là đắc tội, chứ không phải trêu chọc.

- Lão Lý, ngươi thấy Sở Thiên Tâm, đường đường là phó Viện chủ của Phần Nguyệt Thư Viện, có phải kẻ ngốc không?

Đột nhiên Huyền Vô Sách cười nói.

- Hửm?

Nam tử trung niên ngẩn ra:

- Huyền lão nói đùa gì vậy, nếu Sở Thiên Tâm là kẻ ngốc, thì trên đời này còn mấy người thông minh?

- Vậy thì Sở Thiên Tâm hết lòng bảo vệ Diệp Hàn, thậm chí không tiếc khiến Luân Hồi Thư Viện, thậm chí rất nhiều người trong Phần Nguyệt Thư Viện bất mãn, ngươi cho rằng thật sự là vì giao tình giữa hắn và Lý Phù Đồ sao?

Huyền Vô Sách lại nhìn đối phương nói.

Nam tử trung niên trầm ngâm một lát:

- Chẳng lẽ không phải?

- Chỉ nói về giao tình, từ lúc hắn đưa Diệp Hàn rời khỏi Luân Hồi Thư Viện, coi như đã hết nghĩa, nhưng Sở Thiên Tâm và Diệp Hàn rõ ràng không chỉ đơn giản như vậy.

Huyền Vô Sách mỉm cười nói:

- Hắn không phải kẻ ngốc , Huyền Vô Sách ta đương nhiên cũng không phải.

- Chuyện này...

Nam tử trung niên kinh nghi bất định nói:

- Chẳng lẽ Diệp Hàn này có gì đặc biệt? Huyền lão có thể nói rõ hơn được không?

Huyền Vô Sách lắc đầu:

- Ngươi chỉ cần tin tưởng, Huyền Vô Sách ta vẫn chưa già đến mức lẫn lộn, vậy là đủ rồi.

- Được rồi, ta sẽ sắp xếp!

Nam tử trung niên được gọi là lão Lý gật đầu:

- Lần này e rằng chỉ có thể mời sát thủ Thiên Tự ra tay.

- Không, ngươi chỉ cần sắp xếp người tiếp ứng, còn lại...

Huyền Vô Sách nheo mắt:

- Ta sẽ tự mình ra tay!

- Cái gì?

Nam tử trung niên kinh hãi.

...

Ngày hôm sau, rạng sáng, tia nắng đầu tiên xuất hiện!

Trong khách điếm, Diệp Hàn đột nhiên mở mắt.

- Xuất phát!

Hắn nói hai chữ.

- Được!

Cổ Thiên Cương cũng đồng thời mở mắt.

Hai người lập tức rời khỏi khách điếm, ra khỏi Thánh Quang đế đô, đi tới Thái Ất Kiếm Tông.

Trên đường đi, hai người thấy trên đường vô cùng náo nhiệt, rất nhiều cao thủ từ khắp nơi cũng đang tiến về phía trước, thậm chí có người đã ngồi thiền tu luyện ngoài trời từ đêm qua.

Hôm nay, Thái Ất Kiếm Tông tổ chức hôn lễ, đây sẽ là một sự kiện long trọng.

Hôn sự của Phong Vô Lượng và Sở Ấu Thi, cũng sẽ chính thức khiến ba thế lực lớn là Luân Hồi Thư Viện, Phần Nguyệt Thư Viện và Thái Ất Kiếm Tông liên kết thành một khối.

Côn Ngô Thần Sơn!

Thái Hư cổ vực, Kiếm đạo đệ nhất sơn.

Dưới chân thần sơn, vô số người tụ tập, giống như đang hành hương về thánh địa.

Rất nhiều cao thủ đến đây, nhưng không được phép bước vào, chỉ có cao thủ đạt tới Nguyên Thể cảnh tam biến mới được phép lên núi.

- Mọi người yên tâm!

- Khi hôn lễ bắt đầu, Thái Ất Kiếm Tông chúng ta sẽ tạo ra màn sáng minh văn, mọi người ở lại dưới chân núi cũng có thể xem được.

Một cao thủ của Thái Ất Kiếm Tông lơ lửng trên không, dưới chân hắn là một thanh chiến kiếm.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️