Võ Nghịch Cửu Thiên Giới

Chương 143: Thưởng tứ của hoàng chủ

Chương Trước Chương Tiếp

- Không thể nào!

Đại hoàng tử Cổ Thiên Thánh lên tiếng.

Hắn bước lên phía trước một bước, trong mắt ngưng tụ sát ý và lửa giận.

Một luồng khí thế vô hình bùng phát, tựa hồ muốn đánh tới Cổ Thiên Cương.

Áp lực kinh khủng, trong nháy mắt bao phủ Cổ Thiên Cương.

Cổ Thiên Cương dẫn động long mạch?

Chuyện này, Cổ Thiên Thánh tuyệt đối không thể cho phép nó xảy ra.

- Đại ca, huynh muốn làm gì?

Cổ Thiên Cương biến sắc:

- Huynh đang nghi ngờ ta?

Thân thể hắn khẽ run, tựa hồ không chịu nổi uy thế của đối phương.

Thế nhưng chỉ trong chốc lát, dưới sự gia trì của long mạch, uy thế của Cổ Thiên Thánh tan biến, bị lực lượng long mạch đánh tan.

Ầm ầm ầm!

Trong thân thể Cổ Thiên Cương, liên tiếp xuất hiện tiếng nổ vang.

Ngay sau đó, trước mắt bao người, hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất, vận chuyển công pháp, tiến vào trạng thái tu luyện.

- Tứ hoàng tử sắp đột phá?

Bên ngoài quảng trường, không ít người đồng thanh nói.

Cổ Thiên Cương vốn chỉ cách Nguyên Thể cảnh một bước ngắn, chỉ cần có cơ hội là có thể trực tiếp đột phá.

Khí thế áp chế của Đại hoàng tử Cổ Thiên Thánh, ngược lại tạo điều kiện cho Cổ Thiên Cương, để hắn vào lúc này bắt đầu phá cảnh.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Hàn hài lòng, hoàn toàn yên tâm.

Cổ Thiên Thánh còn muốn hành động, nhưng đáng tiếc, ngay khi hắn vừa động, trước mặt hắn tựa hồ xuất hiện một bức tường chân không vô hình, ngăn cản thân thể, không thể tiến thêm một bước.

Đây là Vô Cấu Hoàng Chủ Cổ Thiên Tiêu tự mình ra tay bảo vệ Cổ Thiên Cương, không cho bất luận kẻ nào quấy rầy.

Trạng thái đột phá này, không kéo dài quá lâu!

Chỉ trong chốc lát, tựa như nước chảy thành sông, Cổ Thiên Cương dưới sự chứng kiến của mọi người, càng ngày càng mạnh, cuối cùng phá vỡ gông cùm xiềng xích, bước vào Nguyên Thể cảnh.

Hơn nữa, đây là đột phá thành công dưới sự gia trì của long mạch, càng thể hiện rõ thiên phú và tiềm lực của hắn.

- Tốt tốt tốt!

Cổ Thiên Tiêu liên tiếp nói ba chữ tốt.

Hắn cực kỳ hài lòng với nhi tử này.

Thân là Hoàng chủ, trước khi ngôi vị Thái Tử được xác định, công khai bày tỏ thái độ như vậy vốn là không nên.

Nhưng Cổ Thiên Tiêu vẫn làm như vậy, hết lời khen ngợi, không hề keo kiệt.

Ngay sau đó, hắn vung tay:

- Lão đại, lui xuống!

- Phụ hoàng...

Sắc mặt Cổ Thiên Thánh khó coi, trong lòng không cam tâm.

- Lui xuống!

Ngữ khí của Cổ Thiên Tiêu vẫn bình tĩnh, chỉ có hai chữ.

Nhưng sóng âm chấn động, tựa như có một loại uy nghiêm vô hình lan tràn ra.

Đại hoàng tử Cổ Thiên Thánh biến sắc, bất đắc dĩ xoay người rời khỏi quảng trường, thân thể có chút cô đơn, không cam lòng.

Mọi người nhìn chằm chằm, Cổ Thiên Tiêu trầm giọng nói:

- Tứ hoàng tử Cổ Thiên Cương đứng thứ hai trên Bách Long Bảng, thể hiện thiên phú và tiềm lực hơn người. Vô Cấu hoàng triều ta cần người như vậy làm Thái Tử, đợi sau khi ta thoái vị, Cổ Thiên Cương sẽ kế thừa ngôi vị Hoàng chủ.

Lời Cổ Thiên Tiêu vừa dứt, hắn vung tay lên, lập tức có một lệnh bài tỏa ra hào quang màu tử kim phá không bay tới, trong nháy mắt rơi vào tay Cổ Thiên Cương.

Thái Tử Lệnh!

Cứ như vậy quyết định, vô cùng đơn giản, vô cùng dứt khoát, không có bất kỳ nghi thức rườm rà nào.

Làm xong tất cả, Cổ Thiên Tiêu nhìn Diệp Hàn:

- Về phần người đứng đầu Bách Long Bảng Diệp Hàn, ngươi có công trợ giúp Thái Tử, trẫm ban thưởng cho ngươi 500 viên Nhân Long Đan, một bộ Tuyết Tàm Nhuyễn Giáp Địa cấp thượng phẩm, một bộ võ kỹ Hoàng Long Trảo Địa cấp thượng phẩm.

Cổ Thiên Tiêu nói xong, một lão thái giám ở bên cạnh hắn bước ra khỏi đám người, trực tiếp lấy ra 500 viên Nhân Long Đan, một bộ nhuyễn giáp, cùng với một bộ bí tịch võ kỹ đưa cho Diệp Hàn.

Làm xong tất cả, Cổ Thiên Tiêu phất tay áo, liền mang theo đám người rời đi.

- Phù...

Diệp Hàn thở ra một hơi.

Kết cục cuối cùng đã được định đoạt, xem như hữu kinh vô hiểm.

Quả nhiên, trước mặt thiên phú tuyệt đối, tất cả đều là hư ảo, đều không có ý nghĩa gì.

Chỉ cần để Cổ Thiên Cương thể hiện thiên phú trước mặt mọi người, đồng thời được Vô Cấu Hoàng Chủ Cổ Thiên Tiêu công nhận là đủ rồi, những thứ khác căn bản không cần lo lắng.

- Chúng ta đi thôi!

Diệp Hàn nhìn Cổ Thiên Cương.

Phần thưởng đã nhận được, những thứ khác đều không còn ý nghĩa.

Hai người rất nhanh trở lại đại điện của Cổ Thiên Cương.

Đến nơi này, Cổ Thiên Cương mới thật sự thả lỏng.

- Thật không thể tin được, giống như một giấc mơ!

Cổ Thiên Cương nhẹ nhõm nói, sau đó nhìn về phía Diệp Hàn, lộ ra vẻ cảm kích:

- Diệp Hàn, lần này ta thật sự được ngươi giúp đỡ rất nhiều, chiếm tiện nghi của ngươi quá lớn rồi.

- Chỉ là chút thủ đoạn nhỏ mà thôi!

Diệp Hàn thản nhiên đáp:

- Bây giờ không thể gọi ngươi là Tứ hoàng tử nữa, mà phải gọi là Thiên Cương Thái Tử mới đúng.

- Đừng, ngươi cứ gọi thẳng tên ta là được, nếu không ta thấy không quen.

Cổ Thiên Cương cười khổ, sau đó nói tiếp:

- Nói sao nhỉ, tiếp theo ngươi tạm thời ở lại hoàng cung tu luyện đi? Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Thái Tử Ấn sẽ sớm được đưa tới.

- Ừm, được!

Diệp Hàn suy nghĩ, sau đó gật đầu nói.

- Chỉ là Hoàng Triều Ấn kia, e rằng tạm thời...

Cổ Thiên Cương lộ vẻ khó xử.

- Ta hiểu, đợi sau khi ngươi kế vị, ta lại mượn ngọc tỷ cũng không muộn.

Diệp Hàn cười đáp.

Hai người đều hoàn toàn thả lỏng.

Cổ Thiên Cương dường như nghĩ tới điều gì, nói:

- Diệp Hàn, lần này ta được lợi rất lớn, nhưng ngươi thì sao? Những người chết kia, hình như đều là cao thủ của Trảm Long Thư Viện và Vô Cực Kiếm Tông.

- Tông chủ của Vô Cực Kiếm Tông chính là Phong Vô Lượng, Phong Vô Lượng của Luân Hồi Thư Viện các ngươi, người này làm việc bá đạo, nói một là một, hai là hai, không cho phép bất cứ kẻ nào khiêu khích. Nghe nói nếu hắn không vui, thì ngay cả mặt mũi của các trưởng lão cũng không nể?

Cổ Thiên Cương nói tiếp.

- Phong Vô Lượng?

Diệp Hàn nhìn ra bầu trời bên ngoài:

- Phong Vô Lượng thì tính là cái gì, sớm muộn gì ta cũng sẽ giết hắn, hắn không áp chế được ta, cũng không uy hiếp được ta.

- Còn đám người Trảm Long Thư Viện kia chết cũng đáng đời, bọn chúng muốn xem ta như con mồi, luyện hóa bản nguyên thể chất của ta để tăng cường thực lực, thật nực cười, thực lực không đủ bị ta giết là đáng đời.

Diệp Hàn nói tiếp.

- Trảm Long Thư Viện tuyệt đối sẽ không bỏ qua, những ngày này ngươi không thể rời khỏi hoàng thành, ít nhất phải ở trong tầm mắt của Sở viện chủ.

Cổ Thiên Cương chân thành nói.

- Bọn họ sẽ không bỏ qua, nhưng bọn họ có thể làm gì ta?

Diệp Hàn cười nhạo:

- Tuy quy tắc là đặt ra cho kẻ yếu, nhưng khi cần thiết, quy tắc vẫn có tác dụng nhất định. Ta giết những người đó trong Bách Long Đại Chiến, vậy thì Trảm Long Thư Viện không thể truy cứu, ít nhất không thể công khai truy cứu.

Nói chuyện với Cổ Thiên Cương không lâu, liền có thái giám trong cung phụng chỉ đến, mang theo Thái Tử Ấn, cùng rất nhiều thứ Cổ Thiên Tiêu ban thưởng.

Ấn vừa đến, Cổ Thiên Cương lập tức đưa cho Diệp Hàn.

Diệp Hàn cầm Thái Tử Ấn, đi vào mật thất tu luyện, bắt đầu bế quan.

Có ấn này trong tay, tiếp theo ngưng tụ Thiên Địa Nhân Hoàng Đồ sẽ không thành vấn đề.

Hơn nữa, sau khi đột phá đến Nguyên Thể cảnh trong Bách Long Đại Chiến, Diệp Hàn phát hiện mình đã có thể liên hệ với Cửu Giới Trấn Long Tháp trong cơ thể nhiều hơn.

Loáng thoáng , tựa hồ Cửu Giới Trấn Long Tháp đã có biến hóa khó lường...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️