Suy nghĩ một lát, Diệp Hàn xoay người.
- Tu luyện của ngươi thế nào rồi?
Diệp Hàn lên tiếng.
- Hình như chỉ còn thiếu một chút nữa là đột phá, nhưng vẫn không thể bước vào.
Cổ Thiên Cương mở mắt, cười khổ nói.
- Con đường tu luyện, không cần phải gấp gáp.
Diệp Hàn nói:
- Đột phá chỉ là dệt hoa trên gấm, quan trọng là long mạch, ngươi hiểu chứ?
- Long mạch?
Cổ Thiên Cương lẩm bẩm hai chữ này.
Đột nhiên, thân thể hắn chấn động:
- Ý ngươi là...
- Không sai, ta sẽ để cho tất cả mọi người thấy, Cổ Thiên Cương ngươi có thể dẫn động long mạch gia thân.
Diệp Hàn chậm rãi nói:
- Đặc biệt là muốn để phụ hoàng ngươi tận mắt chứng kiến, tự mình cảm nhận, đến lúc đó, những thứ khác đều là nói suông, ngươi nhất định sẽ kế thừa ngôi vị Thái Tử.
- Thật sự có thể làm được sao?
Cổ Thiên Cương kinh hãi nói.
- Đương nhiên!
Diệp Hàn chắp tay sau lưng, cực kỳ tự tin.
Tất cả những gì hắn sắp đặt, ở thời khắc mấu chốt nhất, không có lý nào thất bại.
Long mạch của hoàng triều, là do tín ngưỡng của vạn dân hội tụ, sinh sôi hình thành.
Được long mạch gia trì, giống như được tín ngưỡng của vạn dân gia trì, chính là chân mệnh thiên tử, chân long thiên tử.
Có một vị chân mệnh thiên tử như vậy, chỉ cần Vô Cấu Hoàng Chủ Cổ Thiên Tiêu không phải kẻ ngu dốt, vậy thì nhất định sẽ để Cổ Thiên Cương trở thành Thái Tử.
Thậm chí trực tiếp truyền ngôi cho Cổ Thiên Cương.
- Ngươi chuẩn bị một chút, nuốt một ít đan dược lột xác, điều chỉnh trạng thái, chờ ta đánh một trận, chờ ta đột phá!
Diệp Hàn nhìn lướt qua thiên địa phía xa:
- Buổi trưa hôm nay, chậm nhất là ngày mai, ngọn núi này sẽ biến thành nơi nhuốm máu, ta sẽ đột phá Nguyên Thể cảnh, đến lúc đó ngươi hãy cảm nhận khí tức đột phá của ta, dưới sự dẫn dắt của khí tức, có lẽ ngươi cũng có thể tìm thấy hy vọng bước vào Nguyên Thể cảnh.
- Đúng rồi, Nhân Long Đan!
Diệp Hàn vung tay lên, trực tiếp đưa cho Cổ Thiên Cương hơn trăm viên Nhân Long Đan.
- A?
Cổ Thiên Cương ngẩn người trong nháy mắt.
- Ăn, ăn hết cho ta, ăn thật nhiều vào.
Diệp Hàn nheo mắt lại:
- Trước khi Bách Long Đại Chiến kết thúc, phải ăn hết toàn bộ.
- A, chuyện này...
Cổ Thiên Cương sửng sốt.
- Nếu không ăn hết, thì không cần nói gì nữa, tự ngươi biết phải làm gì.
Diệp Hàn tiếp tục nói.
Cổ Thiên Cương nghe vậy, ngược lại rất dứt khoát, một ngụm nuốt mấy viên Nhân Long Đan xuống, bắt đầu toàn lực luyện hóa lực lượng trong đó.
Nhân Long Đan là do long mạch ngưng tụ mà thành, đối với hắn giờ phút này mượn long mạch tu luyện, quả thực là được trời ưu ái.
Gần như trong nháy mắt, Cổ Thiên Cương cảm giác được khí tức trong tứ chi bách hài, lực lượng như muốn nổ tung, thân thể sắp phồng nổ.
Điên cuồng luyện hóa, điên cuồng áp súc, điên cuồng chuyển hóa!
Nguyên lực mới tinh xuất hiện ở sâu trong khí hải của hắn, vô cùng thuần túy, vô cùng mạnh mẽ.
Một ngày tu luyện, có thể sánh ngang với một năm khổ tu, thậm chí hơn.
- Tốt lắm, cứ ăn mạnh vào cho ta.
Diệp Hàn gật đầu, vô cùng hài lòng với trạng thái của Cổ Thiên Cương.
Nhân Long Đan đối với Diệp Hàn mà nói, nhiều nhất chỉ bổ sung nguyên lực tiêu hao, thời gian khác căn bản vô dụng, bởi vì long khí trong cơ thể Diệp Hàn về bản chất vượt qua khí tức Nhân Long Đan cả ngàn vạn lần, ức vạn lần.
Trong cơ thể hắn, là Ngũ Trảo Kim Long Khí đường đường chính chính, vô địch thiên hạ.
Nhưng đối với loại võ giả như Cổ Thiên Cương mà nói, tuyệt đối là vật đại bổ.
Ngày thường, tuy Cổ Thiên Cương có thể lấy được Nhân Long Đan, nhưng số lượng không nhiều, căn bản không nỡ luyện hóa, hôm nay được Diệp Hàn ban thưởng, có thể cảm nhận cảm giác dùng Nhân Long Đan như cơm.
Hơn mười canh giờ, trong nháy mắt trôi qua!
Khoảng thời gian này, Diệp Hàn ngồi xếp bằng, lặng lẽ cảm thụ thiên địa biến hóa, dò xét gió thổi cỏ lay, điều chỉnh trạng thái bản thân.
Trong đầu hắn đang suy diễn một loại võ kỹ, chính là Hoàng Cực Quỷ Thần Bộ.
Ngày đó, Lý Phù Đồ truyền thụ Nhân Gian Đạo cho hắn, trong đó có ba loại võ kỹ.
Hoàng Cực Quỷ Thần Bộ!
Bàn Long Chỉ!
Hư Không Nhân Hoàng Trảm!
Bàn Long Chỉ hắn đã học được, nhưng cũng là nhờ nhân duyên tế hội ở Ngộ Đạo Nhai mà có được chỗ tốt.
Trên thực tế, với cảnh giới của hắn, bình thường mà nói đến bây giờ mới miễn cưỡng có tư cách tu luyện Bàn Long Chỉ.
Hư Không Nhân Hoàng Trảm ít nhất phải bước vào Nguyên Thể cảnh mới có thể tu luyện.
Nhưng hiện tại, nếu muốn trong thời gian ngắn tăng phúc chiến lực, gia tăng thủ đoạn chiến đấu, Hoàng Cực Quỷ Thần Bộ ngược lại có thể tu luyện.
- Hoàng Cực Quỷ Thần Bộ, cần chính là bộc phát, tốc độ!
- Vô hình vô ảnh, vô pháp vô thiên, như quỷ mị, biến ảo khôn lường...
Trong lòng Diệp Hàn lẩm bẩm những điều này, đồng thời, trong đầu hắn dường như xuất hiện một mảnh thiên địa mênh mông, ở trong phiến thiên địa kia, Diệp Hàn không ngừng biến hóa, không ngừng tiến lên.
Thời gian trôi qua, Diệp Hàn suy diễn càng thêm thành thạo.
Một khắc nào đó, hắn đột nhiên đứng dậy, lao về phía trước, cả người biến ảo, du tẩu trên đỉnh núi.
Như du long xuyên toa biến hóa, quỷ mị khó lường, khó có thể nắm bắt.
- Đáng tiếc, đáng tiếc, Hoàng Cực Quỷ Thần Bộ này quá huyền ảo, trong thời gian ngắn ta chỉ có thể lĩnh ngộ bước đầu tiên, nhưng lần chiến đấu này hẳn là đủ dùng rồi.
Diệp Hàn liên tục tu luyện mấy canh giờ, có chút tiếc nuối lắc đầu.
Không biết từ lúc nào, màn đêm đã buông xuống!
Cổ Thiên Cương vẫn đang trong trạng thái tu luyện, tích lũy, không ngừng ngưng tụ nguyên lực mới.
Mà Diệp Hàn thì chậm rãi thả lỏng, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, cũng không tu luyện nữa.
Bỗng nhiên, trong đêm tối, Diệp Hàn mở mắt.
Quan sát lục lộ, lắng nghe bát phương!
Hắn có được bốn khối long cốt, tuy chưa từng tu luyện qua bí thuật tương tự, thậm chí còn chưa sinh ra niệm lực.
Nhưng ở một mức độ nhất định, hắn đã có thể nhận ra những biến hóa dù là nhỏ nhất trong phạm vi trăm dặm.
- Đến rồi sao?
Diệp Hàn đột ngột đứng dậy, trường bào phần phật trong gió đêm.
- Chín người, mười bảy người, hai mươi ba người...
Diệp Hàn tự nói, dường như đang đếm.
Cuối cùng, thanh âm của hắn dừng lại ở con số một trăm lẻ tám.
- Một trăm lẻ tám người!
Diệp Hàn cười nói:
- Sức hấp dẫn của ta cũng không lớn đến vậy, chẳng lẽ Phong Vô Lượng treo thưởng ta?
- Chuyện gì vậy?
Cổ Thiên Cương mở mắt, thoát khỏi trạng thái tu luyện, không dám tiếp tục tu luyện nữa.
Giác quan thứ sáu của võ giả mách bảo hắn, có lẽ sắp có chuyện lớn xảy ra.
- Bách Long Đại Chiến, ta mới là Chân Long!
Ánh mắt Diệp Hàn quét qua, hai mắt tỏa ra thần quang chói lọi trong đêm tối, như có thể nhìn thấu thiên địa.
Ầm ầm!
Mặt đất dường như đang chấn động.
Có khí tức đáng sợ đang tới gần.
Từng đạo thân ảnh cường giả, rất nhanh đã tới gần ngọn núi này, cũng bị Cổ Thiên Cương cảm ứng được.
- Cái này... Chết chắc rồi, chết chắc rồi!
Cổ Thiên Cương hoảng loạn, kinh hãi liên tục:
- Chúng ta mau chạy thôi.
Hắn nào có thể ngờ tới, lại có nhiều cao thủ đến vậy?
Một trăm lẻ tám vị cao thủ đỉnh cấp, tất cả đều là những kẻ đã bước vào Nguyên Thể cảnh.
Thậm chí trong đó còn có một số người đạt đến Nguyên Thể cảnh biến thứ hai, Thần Khiếu Biến, loại cao thủ cấp bậc kia càng không thể tưởng tượng nổi, chiến lực vô địch.
- Không chạy được nữa rồi!
- Chỉ có thể liều mạng một phen, chuẩn bị xuất thủ đi.
Diệp Hàn cười như không cười nhìn Cổ Thiên Cương, người này có thể lột xác hay không, cũng phải xem đêm nay.
- Diệp Hàn, ngươi chết chắc rồi!
Một giọng nói lạnh lẽo thấu xương từ xa xa truyền đến.
Vương Thánh ban ngày bỏ chạy lại xuất hiện, lúc này thương thế của hắn dường như đã hồi phục.
Đỗ Thiên Trì, quả nhiên cũng đứng bên cạnh hắn, khí tức cường đại tuyệt luân.
- Nhị ca...
Cổ Thiên Cương thấp giọng gọi.
Trên mặt đất phía trước, Nhị hoàng tử Cổ Thiên Sát cũng bước tới, bên cạnh hắn là một đám cao thủ Vô Cực Kiếm Tông.
Diệp Hàn nhìn lướt qua phía trước, còn có một số người có khí tức rất đặc biệt, mơ hồ khiến hắn có cảm giác thù địch.
Hắn biết, những người này chính là cao thủ của Trảm Long Thư Viện, bọn họ cũng muốn chém giết hắn, hoặc là bắt sống hắn, để nhận được ban thưởng của Phong Vô Lượng.
Bách Long Đại Chiến kéo dài đến đêm ngày thứ hai, rất nhiều người vốn là đồng minh trên thực tế đều đã tụ tập cùng một chỗ.
Một đám người, đông nghịt!
Như thể bao vây toàn bộ ngọn núi, phong tỏa tất cả đường lui của Diệp Hàn.
Trên trời dưới đất, không đường nào thoát!