Võ Nghịch Cửu Thiên Giới

Chương 135: Đệ tử thánh đường kinh hiện

Chương Trước Chương Tiếp

Long mạch gia trì!

Cổ Thiên Cương, cả đời lần đầu tiên được trải nghiệm long mạch gia trì.

Hắn lúc này mới biết được bí mật Diệp Hàn có thể chém giết cường giả Nguyên Thể cảnh.

Long mạch, ở Thái Hư Cổ Vực này chính là địa mạch đỉnh cấp nhất, nhất là người hoàng thất bọn họ, nếu như có thể được lực lượng long mạch gia trì, đó sẽ là cơ duyên nghịch thiên không thể tưởng tượng nổi.

Đáng tiếc, chỉ có Cổ Thiên Tiêu thân là hoàng chủ, phụ hoàng của Cổ Thiên Cương mới có thể dựa vào ngọc tỷ hoàng triều đạt được long mạch gia trì trong thời gian ngắn.

Mấy hoàng tử bọn họ, nằm mơ cũng không thể có được loại lực lượng đó.

Nhưng đêm qua ở nơi này, Diệp Hàn trực tiếp dẫn động long mạch dưới đế đô, thậm chí đưa lực lượng long mạch vào trong bí cảnh này, để cho hắn đạt được chỗ tốt cực lớn.

Cổ Thiên Cương có một cảm giác, nếu như có thể đạt được trạng thái long mạch gia trì tu luyện mười ngày...

- Diệp Hàn, chỉ cần mười ngày như vậy, ta có thể đột phá đến Nguyên Thể cảnh.

Cổ Thiên Cương nhịn xuống sự kích động trong lòng, buột miệng nói ra.

- Mười ngày?

- Quá chậm.

Diệp Hàn lắc đầu.

Tuy hắn xuất thân từ nơi nhỏ bé, nhưng có một số việc, hắn nhìn thấu đáo hơn Cổ Thiên Cương.

- Mười ngày sau, ngươi có thể sống sót hay không còn chưa biết, chứ đừng nói đến đột phá cảnh giới.

Diệp Hàn liếc nhìn Cổ Thiên Cương.

- Cái này...

Sắc mặt Cổ Thiên Cương đại biến.

Hiện tại, hắn bội phục Diệp Hàn sát đất.

Đối với bất cứ điều gì Diệp Hàn nói, hắn đều tin tưởng một cách vô điều kiện.

- Ta không biết ngôi vị Thái Tử của hoàng thất các ngươi khi nào sẽ được kế thừa, nhưng Cổ Thiên Khôn đã chết, tiếp theo Cổ Thiên Sát sẽ không dễ dàng buông tha ngươi.

Diệp Hàn nghiêm túc nhìn Cổ Thiên Cương:

- Còn có đại ca của ngươi, nếu đã sống trăm tuổi, vậy thì càng thêm đáng sợ. Tuổi tác, đại biểu cho tất cả, đại biểu cho những kẻ ủng hộ hắn trong hoàng thất, cùng với rất nhiều nội tình mà các ngươi không thể so sánh.

- Sau trận Bách Long Đại Chiến này, tất cả đều sẽ được phơi bày, ta cũng muốn để cho thế nhân nhìn thấy thiên phú của ngươi, chờ đến khi thiên phú của ngươi hiển lộ, một số kẻ nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào để đối phó với ngươi, khiến ngươi phải chết.

Diệp Hàn nói ra lời cuối cùng.

Vì có thể mượn ngọc tỷ của Vô Cấu hoàng thất, Diệp Hàn thật sự đối đãi với hắn bằng cả tấm lòng.

- Vậy bây giờ ta nên làm gì?

Cổ Thiên Cương vẻ mặt hoang mang, cười khổ nhìn Diệp Hàn.

- Tu luyện!

- Hai ngày tiếp theo, ngươi hãy chuyên tâm tu luyện, xung kích Nguyên Thể cảnh, ta sẽ giúp ngươi.

Diệp Hàn dứt khoát nói:

- Còn về việc tranh đoạt chiến lệnh, hoàn toàn không cần để tâm, tuy số lượng chiến lệnh là một mặt, nhưng đối với phụ hoàng ngươi, Cổ Thiên Tiêu mà nói, người càng coi trọng vẫn là thiên phú, là tiềm lực.

- Được!

Cổ Thiên Cương nghiêm túc gật đầu.

Ngay sau đó, Cổ Thiên Cương lật tay, lập tức có rất nhiều đan dược, linh dịch xuất hiện.

Thậm chí trong tay hắn còn xuất hiện... nguyên thạch vô cùng trân quý.

- Ngươi còn có thứ tốt này sao?

Diệp Hàn liếc nhìn Cổ Thiên Cương:

- Sớm lấy ra chẳng phải xong việc rồi.

Nguyên thạch là nguyên khí của trời đất hội tụ đến cực hạn, trải qua trăm vạn năm, ngàn vạn năm thậm chí ức vạn năm lắng đọng, cuối cùng ngưng tụ thành tinh hoa nguyên khí.

Mượn nguyên thạch để tu luyện, hiệu quả sẽ tăng lên gấp bội.

Diệp Hàn tu luyện đến nay, vẫn chưa từng thấy qua thứ này.

Đương nhiên, hắn cũng không cần, dựa vào sự cường đại của Cửu Thiên Ngự Long quyết, mỗi lần hít thở, Diệp Hàn đều có thể hấp thu lượng lớn nguyên khí của trời đất, thứ như nguyên thạch ít nhất đối với hắn hiện tại không có tác dụng gì lớn.

- Ta có mười khối nguyên thạch, có muốn chia cho ngươi một ít không...

Cổ Thiên Cương lập tức lấy ra toàn bộ mười khối nguyên thạch, ánh mắt tha thiết nhìn Diệp Hàn, vẻ mặt chân thành.

- Thôi, thứ này vô dụng với ta.

Khóe miệng Diệp Hàn khẽ nhếch lên.

Sau khi quen thuộc, hắn phát hiện Cổ Thiên Cương này cũng khá thú vị.

Thật sự không có chút dáng vẻ của một hoàng tử.

Rất nhanh, sau khi hai người rửa mặt ở dòng suối trên núi, Cổ Thiên Cương lại tiếp tục trạng thái tu luyện.

Trên đỉnh ngọn núi này, trong phạm vi mười mét xung quanh tràn ngập nguyên khí nồng đậm.

Ngoài nguyên khí ra, còn có địa mạch chi khí cuồn cuộn, khí tức long mạch.

Đều là do Diệp Hàn tự mình dẫn động, ngưng tụ đến, trợ giúp Cổ Thiên Cương tu luyện.

Ý nghĩ của Diệp Hàn rất đơn giản, hơn nữa còn có sự tự tin tuyệt đối, đó chính là để Cổ Thiên Cương cưỡng ép đột phá.

Cho dù là dùng nguyên lực rót vào, dùng khí tức long mạch chồng chất, cũng phải tạo ra một cường giả Nguyên Thể cảnh.

Liên tục vài canh giờ trôi qua, khí tức của Cổ Thiên Cương càng lúc càng mạnh.

Quá trình từ Chân Không Bạo đột phá đến Nguyên Thể cảnh vô cùng phức tạp, cần có sự tích lũy vô cùng thâm hậu, rất nhiều người có điều kiện tu luyện tốt nhất, cũng không thể nào đột phá thành công trong thời gian ngắn.

Nhưng trong mắt Diệp Hàn, không có gì là không thể.

Nguyên Thể cảnh là gì?

Mỗi sợi lông, sợi tóc đều là lợi khí giết người, thân thể có thể xé rách yêu thú, tay không có thể xé núi nứt đá, đó chính là Nguyên Thể cảnh.

Nói rõ cảnh giới này, vẫn là tu luyện thân thể, là tích lũy nguyên lực, là tích lũy khí huyết, lượng biến dẫn đến chất biến, cuối cùng khiến cho hồn phách cũng được tăng cường và tôi luyện không ngừng, từ đó đột phá.

Như vậy thì dễ dàng hơn nhiều, có lực lượng long mạch gia trì, quá trình này sẽ đơn giản hơn gấp mười lần, gấp trăm lần.

Ngoại trừ Diệp Hàn ra, không ai có thủ đoạn này, có thể tùy ý câu thông với long mạch, thậm chí trợ giúp người khác tu luyện.

- Hai ngày hẳn là đủ rồi, dù sao còn có lực lượng của nguyên thạch gia trì.

Diệp Hàn quan sát sự biến đổi của Cổ Thiên Cương, âm thầm gật đầu.

- Diệp Hàn, đã lâu không gặp, ta rất nhớ ngươi!

Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Diệp Hàn đột nhiên quay người lại, liền thấy một bóng người xuất hiện trên ngọn núi này, đứng cách đó trăm mét nhìn chằm chằm vào hắn.

- Hửm? Là ngươi?

Diệp Hàn liếc nhìn kẻ này, sau đó nhìn ra phía sau, không thấy ai khác đến.

Vương Thánh!

Hắn lập tức nghĩ đến thân phận của đối phương.

Đệ tử chân truyền của Luân Hồi Thư Viện, hơn nữa còn là thiên tài đỉnh cấp gia nhập Thánh Đường.

Lúc trước, khi hắn chém giết Doãn Thiên Tú, kẻ này cùng với Đỗ Thiên Trì đã suýt nữa xông vào Sinh Tử đài cứu người, muốn phá vỡ quy củ của Thư Viện, nhân cơ hội giết chết hắn.

Thật thú vị, kẻ này vậy mà lại xuất hiện trong chiến trường Bách Long Đại Chiến.

- Ngươi chết chắc rồi!

Không đợi Vương Thánh tiếp tục mở miệng, Diệp Hàn đã hùng hổ bước lên một bước.

- Cái gì?

Vương Thánh sững sờ.

Hắn tưởng Diệp Hàn sẽ sợ hãi kiêng kị, thậm chí trực tiếp quay người bỏ chạy.

Câu nói này, chẳng phải nên là hắn nói với Diệp Hàn sao?

Não của Diệp Hàn có vấn đề rồi?

Cảnh giới Chân Không Bạo, lại dám nói một cao thủ Nguyên Thể cảnh như hắn chết chắc rồi?

Hắn có hiểu ý nghĩa của bốn chữ đệ tử Thánh Đường hay không?

Hắn còn chưa kịp phản ứng, sát ý của Diệp Hàn đã bộc phát:

- Vương Thánh, ngươi trốn trong Thánh Đường của Luân Hồi Thư Viện, có lẽ còn có thể may mắn sống thêm vài ngày, đã đến nơi này rồi, ta không thể để ngươi sống sót rời đi.

Ngày đó, bốn chữ chó nhà có tang, chính là từ miệng Vương Thánh và Đỗ Thiên Trì nói ra trước.

Nếu như không có Sở Thiên Tâm dẫn hắn rời đi, có lẽ kết cục của hắn chính là bị Vương Thánh, Đỗ Thiên Trì giết chết, hoặc là bị bọn họ bắt giữ.

Bị trấn áp ở Vô Cực Kiếm Tông, hoặc là bị trấn áp ở Thánh Đường.

Ngày đó khi rời đi, Diệp Hàn đã âm thầm quyết tâm, tương lai sớm muộn gì cũng phải giết chết Vương Thánh, để giải tỏa cơn giận trong lòng.

Ầm ầm!

Trong cơ thể Diệp Hàn, khí tức bàng bạc bộc phát.

Hắn bước ra, tung ra một quyền bá đạo về phía Vương Thánh.

Với loại người này, không cần nói nhiều, hắn đã đến đây, vậy thì phải chết.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)