Một ngày tu luyện, lột xác kinh người.
Không ai có thể tưởng tượng được Diệp Hàn đạt được chỗ tốt như thế nào.
Sát Khí Quyết!
Diệp Hàn nguyện gọi nó là thiên hạ đệ nhất bí thuật!
Lấy sát khí bồi dưỡng chiến ý, đồng thời hạn chế đối thủ.
Tương đương với việc khiến cho chiến lực của võ giả được thăng hoa trong nháy mắt, quả thực huyền diệu đến không thể tưởng tượng nổi.
Sâu trong hoàng cung, quảng trường Ninh Dương!
Rất nhiều cao thủ hội tụ, canh phòng nghiêm ngặt, rất nhiều vương công đại thần lần lượt ngồi xuống.
Ở giữa cao nhất là một nam tử trung niên tinh thần phấn chấn, long bào khoác trên người, uy nghiêm vô song.
Đương nhiên, nhìn như trung niên, tuổi thật sự đã mấy trăm năm.
Cảnh giới võ giả đến một trình độ nhất định, có thể làm được thanh xuân vĩnh trú.
Diệp Hàn nhìn thoáng qua, liền cảm nhận được áp lực vô hình.
Vô Cấu Hoàng Chủ!
Cha ruột của Cổ Thiên Cương, Cổ Thiên Tiêu.
Vị Vô Cấu Hoàng Chủ này, không hề yếu hơn Nhật Nguyệt Hoàng Chủ Tiêu Vân Xuyên mà hắn đã gặp trước đây.
Diệp Hàn và Cổ Thiên Cương xuất hiện, hấp dẫn vô số ánh mắt.
Mọi người đều bất ngờ, dường như không hiểu vì sao Tứ hoàng tử Cổ Thiên Cương lại chỉ dẫn theo một người đến.
Cái gọi là Bách Long Đại Chiến, chính là rất nhiều người tham chiến tranh tài chọn ra trăm người mạnh nhất, không phải một trăm người chém giết lẫn nhau.
Cho nên ngoại trừ hoàng thất phái đi, còn mời chào rất nhiều cao thủ, các vị hoàng tử theo lý đều nên mang theo không ít tùy tùng, người tham chiến đến đây.
Đây cũng là biểu hiện rõ ràng đạo Ngự Nhân của mỗi vị hoàng tử, xem như một loại khảo nghiệm vô hình.
Bên cạnh Cổ Thiên Cương, chỉ có một mình Diệp Hàn đứng đó, quá mức đặc biệt.
Không ít cao thủ hoàng thất ngẩn người trong giây lát, sau đó đều lộ ra ánh mắt phức tạp, có người lắc đầu thở dài, cũng có người lộ ra vẻ chế giễu.
Tứ hoàng tử, đây là hoàn toàn từ bỏ Bách Long Đại Chiến sao?
Thân là hoàng tử, chút tâm trí này cũng không đủ!
Cho dù tranh không lại cũng phải tranh, liều mạng mà tranh.
Biểu hiện rõ ràng ý chí của mình, như vậy mới có thể có được sự ủng hộ của càng nhiều vương công đại thần.
- Nếu Tứ hoàng tử đã đến, vậy thì Bách Long Đại Chiến bắt đầu.
Trung tâm quảng trường Ninh Dương, một lão thái giám đi vào, híp mắt nói.
Ngay sau đó hắn vung tay lên, một tấm bảng xuất hiện:
- Tấm bảng này, chính là Bách Long Bảng, lần này Bách Long Đại Chiến sẽ kéo dài ba ngày, ba ngày sau thứ hạng trên bảng sẽ hoàn toàn cố định, đến lúc đó người có tên trên Bách Long Bảng, chính là trăm cao thủ mạnh nhất cuối cùng, có thể nhận được ban thưởng...
Diệp Hàn nghe lão thái giám nói liên tục, đồng thời đánh giá bốn phía.
Hắn cảm ứng được cảnh giới của rất nhiều cao thủ, người yếu nhất cũng là cao thủ cấp bậc Chân Khí Bạo.
Còn có không ít cao thủ Nguyên Thể cảnh, nhưng đa số đều là mới vừa bước vào Nguyên Thể cảnh, chỉ mới ở biến thứ nhất.
Cao thủ Nguyên Thể cảnh nhị biến, Thần Khiếu Biến chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Về phần bước vào tam biến Kim Cương Biến, vậy thì không có khả năng, cao thủ có thể bước vào Kim Cương Biến ít nhất cũng đã ngoài năm mươi tuổi, đã mất đi tư cách tham chiến.
Trừ khi là những người nổi bật trong số các đệ tử chân truyền của ba đại thư viện, ví dụ như một số cao thủ đỉnh cấp trong Thánh Đường của Luân Hồi Thư Viện, mới có thể dưới năm mươi tuổi bước vào Kim Cương Biến.
Quan sát một chút, Diệp Hàn đã hiểu rõ mọi chuyện, có thêm vài phần tự tin.
Ít nhất, hắn đã từng chém giết cao thủ Nguyên Thể cảnh, mượn nhờ lực lượng của long mạch, đồng thời đối kháng bốn cao thủ Nguyên Thể cảnh mà không bại.
- Hãy nhận lấy chiến lệnh, trong chiến trường, đánh bại đối thủ là có thể đoạt được chiến lệnh trong tay đối phương, ba ngày sau, người có được số lượng chiến lệnh nhiều nhất, xếp hạng càng cao.
Lão thái giám tiếp tục nói.
Hắn vung tay lên, liền thấy rất nhiều lệnh bài lớn bằng bàn tay xuất hiện, chất đống ở bên cạnh.
Khi mọi người nhận được lệnh bài, đồng thời cũng lưu lại ấn ký của mình trên lệnh bài và Bách Long Bảng.
Các cao thủ, từng người ghi tên mình vào sổ.
Như vậy, sau khi tiến vào chiến trường, số lượng chiến lệnh trong tay mỗi người cũng sẽ được hiển thị trên Bách Long Bảng.
Những thứ này đều được ngưng tụ từ thủ đoạn minh văn, huyền diệu khó hiểu, hiện tại Diệp Hàn căn bản không thể nhìn thấu.
Bất quá làm như vậy quả thực thuận tiện hơn rất nhiều, người bên ngoài bất cứ lúc nào cũng có thể biết được số lượng chiến lệnh của mỗi người trong chiến trường, từ đó nhìn thấy sự thay đổi của bảng xếp hạng.
Nửa canh giờ sau, tất cả những người tham chiến đã nhận được lệnh bài.
Chỉ thấy lão thái giám vung tay lên, trong quảng trường xuất hiện một quang ảnh.
Quang ảnh này dường như là một cánh cửa, quả thực vô cùng kỳ diệu, vẫn là thủ đoạn minh văn diễn biến thành.
- Bước vào cánh cửa này, sẽ bị truyền tống đến bất kỳ nơi nào trong bí cảnh.
Cổ Thiên Cương thấp giọng nói, giải thích với Diệp Hàn.
- Như vậy sao?
Diệp Hàn nhíu mày.
- Không sai, cũng là để phòng ngừa một số kẻ ngay từ đầu đã liên thủ, nếu như vậy thì ưu thế quá lớn.
Cổ Thiên Cương giải thích.
- Nếu đã vậy, ta sẽ đánh một ấn ký vào trong cơ thể ngươi, để tìm ngươi dễ dàng hơn.
Diệp Hàn vươn tay ra, trực tiếp điểm một cái vào sau lưng Cổ Thiên Cương, đánh vào một ấn ký.
Cổ Thiên Cương cười khổ:
- Bất kỳ ấn ký nào cũng vô dụng, Vô Cấu Hoàng Triều chúng ta đương nhiên đã nghĩ đến điểm này, khi thông qua quang môn, bất cứ ấn ký nào cũng sẽ bị mài mòn.
- Ngươi không cần lo lắng!
Diệp Hàn nói.
Hắn thông qua thủ đoạn trong Cửu Thiên Ngự Long Quyết đánh vào ấn ký, nếu một cánh cửa nhỏ bé này đã có thể mài mòn nó, vậy Diệp Hàn chẳng bằng đập đầu vào tường cho xong.
Dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, mọi người lần lượt bước vào cánh cửa.
Cuối cùng, sau khi Cổ Thiên Cương tiến vào, Diệp Hàn cũng bước vào trong cánh cửa.
Trong khoảnh khắc, giống như trời đất quay cuồng, thời không biến ảo.
Phía bên kia cánh cửa, giống như một thông đạo thời không, trực tiếp truyền tống Diệp Hàn đến một mảnh thiên địa hoàn toàn mới.
Giới Trung Giới, bí cảnh!
Trong Luân Hồi Thư Viện có không ít bí cảnh như U Minh Pháp Giới, Vô Cấu Hoàng Triều này nắm giữ bí cảnh cũng không có gì kỳ lạ.
Diệp Hàn nhìn quanh bốn phía, tám phương không một bóng người!
Nơi hắn đang đứng, dường như là một đỉnh núi, không cảm nhận được khí tức của bất kỳ võ giả nào khác.
Xem ra đúng là truyền tống ngẫu nhiên, địa điểm mỗi người tiến vào chiến trường đều không giống nhau.
Những kẻ thực lực kém hơn một chút, nếu âm thầm ẩn núp, cũng có thể đi đến cuối cùng, nhưng mà trong tay không có chiến lệnh thì cũng vô ích.
Sự tồn tại của chiến lệnh, chính là để cho mọi người tìm kiếm lẫn nhau, tranh đấu lẫn nhau, thậm chí chém giết lẫn nhau.
Bách Long Đại Chiến kỳ thực vô cùng tàn khốc, không phải đơn giản là tỷ võ, Vô Cấu hoàng thất muốn thông qua Bách Long Đại Chiến để tìm ra một nhóm tinh anh, thiên tài thực sự.
- Ba mươi dặm!
- Cổ Thiên Cương đang ở vị trí ba mươi dặm về phía đông.
Diệp Hàn nhắm hai mắt lại, chỉ cần cảm ứng một chút, đã biết được vị trí của Cổ Thiên Cương.
Khí huyết, nguyên lực bộc phát, cả người Diệp Hàn giống như báo săn xuất sơn, tốc độ cực nhanh, trực tiếp lao về phía đông.
Tìm Cổ Thiên Cương trước rồi tính!
Như vậy Diệp Hàn sẽ không còn nỗi lo về sau.
- Đứng lại!
- Cút lại đây giao chiến lệnh ra!
Trong lúc Diệp Hàn đang di chuyển, đột nhiên gặp phải một Nguyên Thể cảnh tham chiến.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, trong cảm ứng của tên này, Diệp Hàn đã biến mất không còn tăm hơi, giống như vừa rồi chỉ là một ảo ảnh.
Ngay khi Diệp Hàn đang tìm kiếm Cổ Thiên Cương.
Nơi nào đó trong bí cảnh, một nam tử đột nhiên bị truyền tống đến.
Tên này đeo một thanh chiến kiếm ở sau lưng, mày kiếm mắt sáng, ánh mắt sắc bén đến cực hạn, như có thể cắt lìa hư không.
Khí tức của hắn vốn đang ẩn giấu, nhưng trong khoảnh khắc này, đột nhiên bộc phát như nước lũ, không ngừng tăng lên.
Trong chốc lát, vậy mà từ Chân Không Bạo đột phá đến Nguyên Thể cảnh tam biến, Kim Cương Biến.
- Thủ đoạn của Phong Vô Lượng quả thực không thể tưởng tượng nổi.
- Vậy mà có thể man thiên quá hải, khiến cho bất kỳ kẻ nào cũng không phát hiện ra cảnh giới của ta.
- Hắn muốn ta bắt sống Diệp Hàn, bắt sống cũng được, bất quá, phế bỏ tên này cũng không thành vấn đề, không kẻ nào có thể trêu chọc Thánh Đường chúng ta.
Nam tử mày kiếm mắt sáng này nói xong, thân thể lóe lên rồi biến mất ở phía xa.