Ầm!
Trong cơ thể Diệp Hàn, lực lượng như tiếng trống trời vang dội.
Sau khi tiến vào trạng thái đỉnh phong của Thần Lực Bách Bạo, tinh thần và khí lực của hắn trong nháy mắt trở nên cường đại, vô cùng nhạy bén.
Mắt nhìn sáu hướng, tai nghe tám phương!
Mọi cử động của Đoạn Thiên Lãng đều nằm trong tầm cảm ứng và quan sát của Diệp Hàn.
Một kiếm chém tới!
Diệp Hàn hừ lạnh, cương khí bao phủ cánh tay, đột nhiên vươn ra chộp lấy.
Từng lớp cương khí dày đặc, nó vô cùng cứng rắn, không thể bị chém đứt.
Chỉ trong nháy mắt, kiếm khí kia đã bị Diệp Hàn bóp nát.
- Cái gì?
- Nhân Hoàng Bá Thể, ngươi còn có thể sử dụng Nhân Hoàng Bá Thể?
Đoạn Thiên Lãng kinh hãi kêu lên, hắn rõ ràng biết một số chuyện.
Diệp Hàn đã từng thể hiện Nhân Hoàng Bá Thể khi tham gia Lục Đạo Chi Tranh.
Đó là thể chất được hình thành sau khi tu luyện Hoàng Cực Kinh Thế Công đến cảnh giới cực sâu, võ giả ở giai đoạn đầu căn bản không thể sở hữu, trừ khi sau này bước vào Nguyên Thể cảnh.
Vì vậy trong mắt người ngoài, Nhân Hoàng Bá Thể của Diệp Hàn là do Lý Phù Đồ ban tặng một phần bản nguyên cho hắn, giúp hắn tạm thời duy trì trạng thái Nhân Hoàng Bá Thể.
Nhưng theo thời gian trôi qua, phần bản nguyên đó cuối cùng sẽ biến mất.
Thế nhưng hôm nay, Diệp Hàn tay không bóp nát kiếm khí, khiến Đoạn Thiên Lãng kinh hãi, tưởng rằng Nhân Hoàng Bá Thể của Diệp Hàn vẫn còn.
- Không chỉ là Nhân Hoàng Bá Thể!
- Đoạn Thiên Lãng, ngươi muốn gây sự với ta, còn kém xa lắm.
Diệp Hàn cười lạnh, vung tay bắn ra một đạo cương khí mang theo ánh sáng mà vàng kim.
Cương khí xé gió lao tới, trong nháy mắt đánh trúng vai Đoạn Thiên Lãng.
Chiêu này cực kỳ nhanh, Đoạn Thiên Lãng căn bản không thể né tránh.
Phụt...
Trên vai Đoạn Thiên Lãng lập tức xuất hiện một lỗ máu, bị một chỉ xuyên thủng.
- Nhân Hoàng Chỉ?
Đoạn Thiên Lãng kinh hãi.
Đối với Hoàng Cực Kinh Thế Công mà Diệp Hàn tu luyện, dường như Đoạn Thiên Lãng rất quen thuộc, hơn nữa còn có thể nhận ra một số sát chiêu do Nhân Hoàng Bá Thể biến hóa ra.
Nhân Hoàng Chỉ này không phải võ kỹ lợi hại gì, chỉ có thể tính thủ đoạn nhỏ, là phương thức vận dụng lực lượng của bản thân.
Nhưng ở trong tay Diệp Hàn, nó lại được sử dụng một cách dễ dàng, tùy ý.
Điều này chứng tỏ, Nhân Hoàng Bá Thể của Diệp Hàn có thể không yếu như lời đồn, hơn nữa bản nguyên Nhân Hoàng Bá Thể trong cơ thể hắn vẫn chưa biến mất.
Diệp Hàn lạnh lùng liếc nhìn đối phương, không giải thích gì, tiếp tục ra tay, từng đạo chỉ lực bắn ra.
Tuy Hoàng Cực Kinh Thế Công rất mạnh, nhưng căn bản không thể so sánh với Cửu Thiên Ngự Long Quyết của Diệp Hàn.
Làm sao thế nhân có thể ngờ được, đối với Diệp Hàn mà nói, hắn căn bản không cần tu luyện Hoàng Cực Kinh Thế Công, chỉ cần bộc phát nguyên lực hùng hậu, cùng với một tia lực lượng của Vạn Cổ Bất Bại Long Thể là có thể thi triển ra rất nhiều thủ đoạn của Hoàng Cực Kinh Thế Công.
Chẳng hạn như Nhân Hoàng Bá Thể, Nhân Hoàng Chỉ, tất cả đều chỉ là ảo ảnh do Diệp Hàn thông qua Cửu Thiên Ngự Long Quyết biến hóa ra.
Về bản chất, hắn đang sử dụng lực lượng của Cửu Thiên Ngự Long Quyết.
Nhân Hoàng Bá Thể mà bọn họ nhìn thấy, chỉ là một phần trăm sức mạnh của Vạn Cổ Bất Bại Long Thể mà thôi.
- Chết tiệt!
Đoạn Thiên Lãng bị thương, sắc mặt u ám, vẻ kiêu ngạo ban đầu đã biến mất.
Khí tức của hắn biến đổi, nuốt vào một viên đan dược đặc thù, bỗng nhiên mở miệng:
- Ngưng tụ sát trận!
Ầm ầm ầm!!!
Trong nháy mắt tám bóng người tụ tập lại với nhau.
Tám loại kiếm ý đan xen, kiếm khí khác biệt giao thoa.
- Càn Khôn Bát Cực Kiếm Trận?
Tứ hoàng tử Cổ Thiên Cương đứng ở phía sau, sắc mặt âm tình biến ảo, nội tâm đang giằng xé lẫn lộn.
Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, hắn đột nhiên bước lên phía trước, bàn tay biến hóa, trực tiếp có một thanh chiến đao xuất hiện trong tay.
Đồng thời một viên đan dược tỏa ra khí tức bàng bạc xuất hiện, bị hắn nuốt vào.
- Hửm?
Diệp Hàn quái dị liếc nhìn Cổ Thiên Cương.
Gia hỏa này, trước đó bị Đoạn Thiên Lãng quát mắng không dám thở mạnh, giờ phút này ngược lại dám đứng ra.
Điều này khiến Diệp Hàn có chút coi trọng đối phương.
Nhưng viên đan dược hắn nuốt vào kia, dường như có chút không ổn.
Oanh!
Trong cơ thể Cổ Thiên Cương, mơ hồ có lực lượng bàng bạc sinh sôi.
Lực lượng mạnh mẽ mang theo dấu hiệu muốn nổ tung, khiến thân thể hắn run rẩy.
- Ngu xuẩn?
Diệp Hàn không khỏi mắng một câu:
- Chỉ bằng mấy tên này, có thể là đối thủ của ta sao?
Cổ Thiên Cương là nuốt một viên đan dược tạm thời tăng cường thực lực.
Nhưng loại đan dược này thường thường có tai họa rất lớn, không phải vạn bất đắc dĩ, Diệp Hàn sẽ không dùng.
Lời còn chưa dứt, Diệp Hàn trực tiếp bước ra, trong nháy mắt quyền mang bùng nổ.
Hổ Báo Lôi Quyền, tứ quyền hợp nhất, ở trong tay Diệp Hàn mang theo một loại siêu thoát tất cả, thăng hoa đến cực hạn, tấn thăng thành quyền pháp phẩm chất cao hơn.
Cùng với cương khí mạnh mẽ, một quyền trực tiếp đánh về phía kiếm trận do tám cao thủ ngưng tụ.
Bước vào Khí Bạo cảnh, xuất thủ quả thật đơn giản gấp mười lần, dựa vào nội tình cường đại của bản thân, cách không giết địch, giảm bớt rất nhiều hạn chế.
Ầm!
Khu vực kia đang chấn động.
Kiếm trận do tám người ngưng tụ ra có dấu hiệu bị một quyền của Diệp Hàn đánh tan.
Đồng thời, Cổ Thiên Cương cắn răng, xông thẳng về phía trước.
Viên đan dược kia đã nuốt rồi, sao có thể lãng phí?
Trước đó hắn bị Đoạn Thiên Lãng quát mắng, cũng vô cùng uất ức, giờ phút này muốn bộc phát.
Trong vùng đất phía trước, Đoạn Thiên Lãng cùng đám người ngưng tụ kiếm trận, còn chưa thực sự ra tay, Diệp Hàn đã dẫn đầu xông đến.
- Tìm chết!
Tám người Đoạn Thiên Lãng liếc nhau, đều nhìn thấy sát ý và hung ác trong mắt đối phương.
Diệp Hàn này quả thực ngu xuẩn, làm gì có kẻ nào trực tiếp xông vào kiếm trận?
Tiến vào trong kiếm trận, bất cứ ai cũng sẽ bị vây giết đến chết.
Kiếm trận đan xen, các loại quang mang kích xạ, từng đạo kiếm khí đáng sợ giống như lưỡi dao sắc bén vô địch, cắt vào cương khí hộ thân của Diệp Hàn, muốn xuyên thủng cương khí, huyết nhục, xương cốt của hắn.
- Gào...
Đột nhiên Diệp Hàn gầm lên.
Đoạt Phách Lôi Âm xuất hiện, sóng âm trong nháy mắt truyền vào tai tám người.
Tám cao thủ này, đều trong khoảnh khắc thần sắc hoảng hốt.
Ngay trong nháy mắt đó, Diệp Hàn xuất thủ, thân thể lướt ngang ra, song chưởng chứa đựng lực lượng vô biên, trực tiếp đánh vào ngực Đoạn Thiên Lãng.
Phụt...
Đoạn Thiên Lãng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị đánh bay ra ngoài mười mét.
- Chết!
Bảy người khác hiển nhiên là được huấn luyện bài bản, hoặc nói phối hợp đã lâu.
Thừa dịp Diệp Hàn ra tay, lực đạo chưa hồi phục, đồng thời chém ra một kiếm, khóa chặt thân thể hắn.
Bảy đạo kiếm khí áp xuống, quỷ thần cũng phải cúi đầu!
Ầm!
Tiếng vang trầm muộn xuất hiện ở sau lưng Diệp Hàn.
Cương khí trên người hắn giống như kim loại cứng rắn nhất, không gì phá nổi, không gì hủy diệt.
Bảy đạo kiếm khí sắc bén vô biên kia, vậy mà không chém vỡ được cương khí của Diệp Hàn, không tạo ra bất kỳ lực sát thương nào với hắn.
Lúc này Cổ Thiên Cương cũng đánh về phía một người trong đó.
Chiến đao trong tay chém ra, một cao thủ Chân Không Bạo biến sắc, thân thể run rẩy, không ngừng kêu rên, bị Cổ Thiên Cương suýt nữa chém đứt cánh tay.
Đến đây, Càn Khôn Bát Cực Kiếm Trận kia căn bản không thể phát huy ra uy lực, bị phá vỡ triệt để.
- Quỳ xuống cho ta!
Diệp Hàn quát lớn.
Sóng âm chấn động, cánh tay phải của hắn vươn ra, chỉ thấy một cánh tay cương khí hùng hậu xuất hiện, hung hăng áp xuống một người ở phía trước.
Ầm!
Khí huyết, nguyên lực của kẻ này giống như trực tiếp nổ tung.
Ngay sau đó vùng đất kia bắt đầu chấn động, cánh tay cương khí nghiền ép đầu, bả vai, thân thể của kẻ này, khiến hai đầu gối hắn nện xuống đất, quỳ ở trước mặt Diệp Hàn.
- Hoàng đạo vô cực, quyền ý vô biên!
Trên người Diệp Hàn bộc phát ra uy thế hoàng đạo đặc thù, vô cùng mạnh mẽ.
Đồng thời cánh tay phải của hắn run lên, lần nữa đánh ra một quyền nhanh như chớp.
Nhân Hoàng Quyền!