Võ Nghịch Cửu Thiên Giới

Chương 109: Sở viện chủ bá đạo

Chương Trước Chương Tiếp

Trong đế đô, vô số người biến sắc!

Vô số ánh mắt nhìn lên bầu trời, nội tâm run rẩy.

- Sở Thiên Tâm!

- Phó viện chủ của Phần Nguyệt Thư Viện, hắn muốn làm gì?

Không ít người kinh hãi biến sắc.

Đế đô có quy củ riêng!

Bất cứ kẻ nào cũng không được phép đạp không, nếu không chính là đối địch với Vô Cấu hoàng thất.

Chỉ có những người có thân phận như Sở Thiên Tâm, cùng với một số cao tầng của Phần Nguyệt Thư Viện, mới không cố kỵ đến quy củ của hoàng thất.

Bất quá hoàng thất và Phần Nguyệt Thư Viện cùng tồn tại ở Vô Cấu Đế Đô nhiều năm, tuy không phải đồng minh, nhưng quan hệ bề ngoài vẫn coi như hòa hảo.

Ngày thường, nếu không có tình huống đặc biệt, cao thủ của Phần Nguyệt Thư Viện cũng sẽ không dám trắng trợn đạp không ở hoàng thành như vậy.

Trong lúc kinh hãi, vô số ánh mắt, thân ảnh dõi theo Sở Thiên Tâm.

Không lâu sau, tất cả đều tập trung vào phòng đấu giá Lôi Hỏa.

Trong phòng đấu giá Lôi Hỏa!

Ầm!

Một cột sáng nguyên lực kinh khủng bắn lên trời.

Toàn bộ không gian phía trên phòng đấu giá nổ tung, vô số kiến trúc xung quanh vỡ nát, biến thành phế tích.

Sở Thiên Tâm vừa đến nơi, toàn thân liền bộc phát ra tiếng nổ vang như sấm sét, đó là nguyên lực trong cơ thể được thúc dục đến cực hạn.

Sát ý của hắn ngưng tụ thành thực chất, hai mắt như có thể xuyên thấu thiên địa, nhìn xuống trung tâm khu kiến trúc bị nổ tung kia.

- Ấu Thi, Diệp Hàn...

Giọng nói của Sở Thiên Tâm trầm thấp.

Trong nháy mắt, hai mắt Sở Thiên Tâm khóa chặt vào một chỗ.

Ngón tay hắn điểm ra, một cột sáng nguyên lực khổng lồ ngưng tụ, giống như cánh tay kéo dài.

Ầm ầm!

Trong phạm vi mười dặm, hư không chấn động.

Một luồng uy áp kinh khủng khuếch tán, khiến vô số cao thủ xung quanh quỳ rạp xuống đất, không dám nhúc nhích.

Cánh tay kia xuyên qua không gian, tóm lấy một bóng người như bắt gà con.

Sau đó nện xuống mặt đất.

Máu tươi bắn ra, vô cùng thảm thiết!

Tên đấu giá sư còn sống kia, thân là cao thủ Nguyên Thể cảnh, lúc này lại giống như lão già sắp chết, khí tức hoàn toàn tiêu tán.

- Người đâu? Nói!

Sở Thiên Tâm từ trên trời giáng xuống, quát lớn, sát ý ngập trời.

Chưa đợi tên đấu giá sư này mở miệng, Sở Thiên Tâm đã ra tay.

Một ngón tay điểm ra, trong nháy mắt đánh vào mi tâm hắn.

Một chiêu gần như chí mạng, trong khoảnh khắc xuyên qua thân thể, đánh nát kinh mạch.

Một cao thủ Nguyên Thể cảnh trong nháy mắt bị đánh tan nguyên lực, khí hải bị hủy, bị phế tu vi tại chỗ.

- Sở... Sở viện chủ, tha cho ta!

Tên đấu giá sư này ngẩng đầu đầy máu, quỳ rụp xuống đất, giọng nói run rẩy.

- Đây chẳng phải là đại quản sự của phòng đấu giá Lôi Hỏa sao?

- Chuyện gì vậy, lại dám chọc giận nhân vật như Sở Thiên Tâm, chán sống rồi sao?

Rất nhiều võ giả ở phía xa run lẩy bẩy, kinh hãi nhìn cảnh tượng này.

Trong đế đô có rất nhiều thế lực, phòng đấu giá Lôi Hỏa cũng là một thế lực có tiếng, không chỉ có phòng đấu giá ở đế đô, còn mở rộng ra nhiều thành trì, hoàng triều khác.

Lẽ ra loại thế lực coi trọng tiền tài như này, không có khả năng, cũng không dám trêu chọc thế lực đáng sợ như Phần Nguyệt Thư Viện.

Xoạt...

Lúc này, trong đống đổ nát, vô số gạch đá vụn bị nguyên lực đánh bay.

Ngay sau đó, Diệp Hàn và Sở Ấu Thi từ trong đó bước ra.

Cách đó không xa, còn có Tứ hoàng tử đang thoi thóp.

- Cha!

Sở Ấu Thi vội vàng gọi.

- Ấu Thi...

Sở Thiên Tâm đạp đất, mượn lực bay lên, trong nháy mắt đã đến trước mặt Diệp Hàn và Sở Ấu Thi.

Nhìn thấy con gái không hề hấn gì, sát ý trên người Sở Thiên Tâm mới giảm bớt, thở phào nhẹ nhõm.

- Tiền bối!

Diệp Hàn có chút hổ thẹn.

Hắn vừa định mở miệng, Sở Ấu Thi đã nói:

- Cha, không phải lỗi của Diệp Hàn ca ca, phòng đấu giá Lôi Hỏa lấy đồ của Diệp Hàn ca ca không trả, còn không cho chúng con đi.

Sở Thiên Tâm nhìn con gái một cách kỳ lạ, sau đó nhìn về phía Diệp Hàn:

- Các ngươi không sao là tốt rồi, hôm nay đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Hàn nhanh chóng kể lại đầu đuôi sự tình cho Sở Thiên Tâm nghe.

Đương nhiên, năm chữ Nhật Nguyệt Càn Khôn Công hắn không nói ra, bây giờ Diệp Hàn mới hiểu được tầm quan trọng của bộ công pháp này.

Lão già bị Sở Thiên Tâm phế bỏ, gần như bị giết chết kia, lúc này vẻ mặt hoảng sợ, vô cùng hối hận.

Nhìn thấy cảnh này hắn liền biết, Diệp Hàn mà phòng đấu giá điều tra lại có quan hệ sâu đậm với Sở Thiên Tâm đến vậy.

Nguyên bản, bọn hắn cho rằng Diệp Hàn chẳng qua là tùy tùng, võ thị nho nhỏ bên cạnh nữ nhi mà Sở Thiên Tâm phái tới, hoặc là kẻ si tình muốn ở phòng đấu giá hao tâm tổn trí lấy lòng Sở Ấu Thi.

Chỉ cần không làm Sở Ấu Thi bị thương, coi như chém giết Diệp Hàn cũng chỉ là việc nhỏ.

- Phòng đấu giá Lôi Hỏa!

- Tốt, tốt... Các ngươi là không muốn đặt chân ở đế đô nữa rồi.

Sát ý trên người Sở Thiên Tâm tựa hồ lại bùng phát, không chút che giấu.

Hôm nay, nếu không có võ phù bảo vệ Diệp Hàn và Sở Ấu Thi, e rằng kết quả sẽ không chịu nổi.

Lúc này, Diệp Hàn tựa hồ nghĩ đến điều gì, bỗng nhiên xoay người, đi tới trung tâm phế tích.

Nguyên lực của hắn khuấy động, lập tức đánh văng vô số gạch đá vụn.

Lưu Tử Phong bị hắn tóm lấy, vì lực lượng võ phù mà gần như sắp chết:

- Công pháp của ta đâu?

- Ở... Ở đây.

Lưu Tử Phong kinh hãi tột độ, run rẩy lấy ra Nhật Nguyệt Càn Khôn Công trong ngực.

Sâu trong đáy mắt hắn dường như lóe lên vẻ hung ác và quyết tuyệt.

- Nhật Nguyệt Càn Khôn Công ở đây.

Giọng nói của Lưu Tử Phong bỗng nhiên tăng lên gấp mười lần, gần như dùng hết toàn bộ sức lực còn sót lại gào lên.

Xùy...

Một đạo cương khí mang theo sát ý đánh vào đầu hắn.

Ầm ầm… Lưu Tử Phong ngã xuống đất.

Nhật Nguyệt Càn Khôn Công cũng bị Diệp Hàn dùng cương khí trực tiếp lấy về, thấy vẫn còn nguyên vẹn, hắn mới hơi hài lòng cất vào không gian giới chỉ.

Sau đó hắn nhìn về phía Tứ hoàng tử.

- Diệp Hàn, ta bị phòng đấu giá Lôi Hỏa châm ngòi ly gián, không phải cố ý nhằm vào ngươi.

Tứ hoàng tử đã chịu thiệt dưới tay Diệp Hàn, dường như đã hoàn toàn nhìn rõ tình thế, quả thực thành khẩn đến cực điểm:

- Hơn nữa ta cũng là đệ tử của Phần Nguyệt Thư Viện!

Cách đó không xa, Sở Thiên Tâm nhìn lại, nhưng không lên tiếng, dường như mặc cho Diệp Hàn xử trí.

Diệp Hàn muốn chém giết kẻ này, Sở Thiên Tâm cũng không ngăn cản.

Cho dù kẻ này là Tứ hoàng tử, cho dù nơi này là hoàng thành đế đô.

Diệp Hàn trầm mặc, nhìn chằm chằm đối phương.

Mười hơi thở ngắn ngủi trôi qua, Tứ hoàng tử cảm thấy mình như đang đứng bên bờ vực địa ngục, chờ đợi phán quyết của tử thần.

Tận mắt nhìn thấy Diệp Hàn tàn nhẫn phế bỏ mình, lại vô cùng quả quyết thúc giục võ phù hủy diệt phòng đấu giá, hắn liền hiểu, loại người tàn nhẫn như Diệp Hàn căn bản không phải mình có thể trêu chọc.

- Võ phù kia đã bảo vệ Ấu Thi, cũng cứu ngươi một mạng!

Giọng nói của Diệp Hàn vang lên, nhàn nhạt nói.

Ngay sau đó, hắn đột nhiên vươn tay, kình khí đánh vào trong cơ thể Tứ hoàng tử.

Tứ hoàng tử kinh hãi, nhưng ngay sau đó, hắn bỗng nhiên phát hiện nguyên lực trong cơ thể mình lại xuất hiện.

Không chỉ thế, khí hải bị phá vỡ kia dường như đã hoàn toàn khôi phục.

- Cái gì?

Tứ hoàng tử trợn tròn mắt.

Khôi phục rồi?

Chỉ có người từng trải qua cái chết mới hiểu được sống sót là một chuyện hạnh phúc đến nhường nào.

Liếc mắt nhìn Tứ hoàng tử, Diệp Hàn xoay người rời đi.

Một mặt là vì Tứ hoàng tử bằng lòng lấy ra võ phù, còn có một nguyên nhân nữa, đương nhiên là Diệp Hàn phải nể mặt Sở Thiên Tâm.

Tuy giết Tứ hoàng tử không có bất kỳ hậu hoạn nào, nhưng kẻ này dù sao cũng là đệ tử Phần Nguyệt Thư Viện, Sở Thiên Tâm chắc chắn phải ra mặt thu dọn hậu quả cho mình.

Ân tình này, Diệp Hàn không muốn nợ.

Đi tới trước mặt lão nhân Nguyên Thể cảnh kia, ánh mắt Diệp Hàn lướt qua, khí mang lập tức xuyên thủng trái tim đối phương.

Nguyên Thể cảnh, thân tử đạo tiêu!

Không giết Tứ hoàng tử, không có nghĩa là những người khác trong phòng đấu giá Lôi Hỏa này có thể sống sót.

- Tiền bối, chúng ta trở về thôi, đã gây thêm phiền phức cho ngài rồi.

Lúc này Diệp Hàn mới nói với Sở Thiên Tâm.

Ba người vừa định rời đi, Tứ hoàng tử ở phía sau bỗng nhiên lên tiếng:

- Diệp Hàn, chờ một chút!

- Hửm?

Diệp Hàn lạnh lùng nhìn về phía đối phương.

Chẳng lẽ tên này còn chưa biết điều?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️