Nhìn thấy mọi người chấn kinh, Diệp Hàn âm thầm gật đầu.
Như vậy sẽ không có ai tranh giành với hắn nữa.
Bản mệnh tinh huyết của Tử Dực Phi Long trưởng thành chính là máu Thú Hoàng, thứ này có thể gặp mà không thể cầu.
Ít nhất với Diệp Hàn hiện tại, nếu gặp phải Thú Hoàng yếu nhất, hắn cũng phải lập tức bỏ chạy, không có cơ hội giết chết.
- Sáu trăm vạn viên Nguyên Khí Đan!
Lúc này, một giọng nói từ trong bao sương vừa ra giá truyền ra.
- Ồ?
Diệp Hàn liếc mắt nhìn, sau đó nói:
- Mười lăm viên Nhân Long Đan.
Một viên Nhân Long Đan tương đương với năm mươi vạn viên Nguyên Khí Đan.
Mười lăm viên tương đương với bảy trăm năm mươi vạn viên Nguyên Khí Đan, Diệp Hàn hoàn toàn không quan tâm.
Hắn căn bản không thèm để ý đến loại đồ chơi như Nhân Long Đan, hơn nữa việc luyện chế nó vô cùng đơn giản, ít nhất là đối với hắn.
- Khốn kiếp!
Lúc này, trong bao sương khác, một nam tử mặc cẩm y tức giận quát lên.
Phía sau hắn có bốn hộ vệ tay cầm chiến mâu, trên người đều tỏa ra sát khí, hiển nhiên không phải người thường, là những kẻ đã trải qua sa trường.
Thị vệ hoàng gia!
- Tứ hoàng tử, bây giờ phải làm sao? Có cần chúng ta đi bắt người không?
Một hộ vệ lập tức lên tiếng.
- Điều tra!
- Trước tiên điều tra thân phận của hắn.
Nam tử cẩm y vung tay, sắc mặt lạnh lùng, sát khí đằng đằng:
- Nhân Long Đan là thứ chỉ hoàng gia chúng ta mới có, cho dù Phần Nguyệt Thư Viện cũng không thể luyện chế ra, ta là Tứ hoàng tử cũng không thể tùy tiện lấy Nhân Long Đan ra tiêu xài, xem hắn là người phương nào.
- Nếu là...
Hộ vệ lộ vẻ do dự.
- Nếu là lão đại, lão nhị, lão tam thì thôi.
- Những kẻ khác dám lấy Nhân Long Đan ra khoe khoang, đáng chết!
Nam tử cẩm y hung dữ nói.
- Vâng!
Rất nhanh, một hộ vệ đã rời đi.
Chỉ trong thời gian uống cạn chén trà, hắn quay lại:
- Người ra giá tên Diệp Hàn, không có tiếng tăm gì, hình như Phần Nguyệt Thư Viện cũng không có đệ tử đỉnh cấp nào như vậy, nhưng hắn đến cùng con gái của Sở Thiên Tâm.
- Ồ?
Ánh mắt Tứ hoàng tử lóe lên, nhìn chằm chằm vào bao sương của Diệp Hàn, lộ ra vẻ trầm ngâm.
- Nhân Long Đan chỉ có thể luyện chế bằng Long Đạo Khí Trận của Vô Cấu Hoàng Triều chúng ta, trong hoàng triều có tổng cộng ba Long Đạo Khí Trận, hai cái khác ở Thanh Hoa thành và Vạn Linh thành.
- Số lượng Nhân Long Đan do Long Đạo Khí Trận ở đế đô luyện chế ra đều được kiểm soát chặt chẽ, không thể nào thất thoát. Nhân Long Đan do hai Long Đạo Khí Trận khác luyện chế, nếu giám sát không nghiêm, đúng là có thể bị tuồn ra ngoài một phần.
Sau khi phân tích, Tứ hoàng tử lập tức lộ ra nụ cười lạnh lùng:
- Xem ra là tên nào đó không biết sống chết đã lấy được đồ của hoàng gia chúng ta, dám cả gan đến đây khoe khoang.
Nói đến đây, Tứ hoàng tử lại nói:
- Tiếp tục điều tra, liên lạc với người của chúng ta ở Phần Nguyệt Thư Viện, trước khi đấu giá hội kết thúc, điều tra rõ ràng cho ta, xem có đệ tử nào tên Diệp Hàn không, nếu không có, cứ việc ra tay.
- Vâng!
Hộ vệ kia lại rời đi.
Diệp Hàn đương nhiên không biết những chuyện này.
Sau khi hắn lấy ra mười lăm viên Nhân Long Đan, tinh huyết của Tử Dực Phi Long rất nhanh đã được đưa đến trước mặt.
- Ấu Thi, ngươi có không gian giới chỉ không?
Diệp Hàn nhìn Sở Ấu Thi.
- Có!
Sở Ấu Thi vội vàng đáp.
- Được, ngươi cất bình tinh huyết này vào, khi trở về thư viện có thể luyện hóa.
Diệp Hàn đưa cho nàng.
- Ta... không cần.
Sở Ấu Thi vội vàng lắc đầu.
- Cầm lấy, nếu không ngày mai ta sẽ rời khỏi Phần Nguyệt Thư Viện.
Diệp Hàn nhìn nàng.
- Ồ!
Sở Ấu Thi đáp một tiếng, sau đó cất tinh huyết vào không gian giới chỉ.
Đấu giá hội kéo dài hai canh giờ cuối cùng cũng kết thúc, Diệp Hàn cũng coi như hài lòng.
Ít nhất cũng mua được tinh huyết của Tử Dực Phi Long.
Những vật phẩm đấu giá khác như công pháp, đan dược gì đó, đối với Diệp Hàn mà nói không có chút hấp dẫn nào, cho không hắn cũng chưa chắc đã cần.
Nhưng mà...
Nhật Nguyệt Càn Khôn Công?
Ánh mắt Diệp Hàn lóe lên, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng.
Phòng đấu giá không hề nhắc đến Nhật Nguyệt Càn Khôn Công?
Không phải đã nói sẽ bán đấu giá vào cuối cùng sao?
Mãi đến khi vị đấu giá sư kia tuyên bố kết thúc, người trong đại sảnh ùa ra ngoài, Diệp Hàn mới hiểu.
Bị lừa rồi!
Giờ khắc này Diệp Hàn mới hiểu, bản thân vẫn còn quá non nớt.
Trước kia ở trong thư viện, dù đã trải qua đủ chuyện, cho dù gặp phải cao thủ ngang ngược của Vô Cực Kiếm Tông, nhưng những người đó cuối cùng vẫn phải chịu sự hạn chế của quy tắc thư viện.
Ví dụ như hắn muốn khiêu chiến Doãn Thiên Tú, chém giết hắn trước mặt mọi người, tuy có rất nhiều người không vừa lòng, nhưng ít nhất sẽ không có vấn đề gì khác.
Nơi này là Vô Cấu Đế Đô, không phải thư viện.
Tuy hoàng thành có quy củ, nhưng chưa chắc đã bảo vệ được một võ giả Cương Khí Bạo như hắn.
- Chết tiệt!
- Phòng đấu giá Lôi Hỏa, nếu dám nuốt Nhật Nguyệt Càn Khôn Công của ta, Diệp Hàn ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Sắc mặt Diệp Hàn khó coi.
Trong đầu hắn, rất nhiều suy nghĩ bắt đầu xuất hiện.
Diệp Hàn không thể nào nuốt trôi cục tức này.
- Ấu Thi, ta đưa muội về trước.
Diệp Hàn lên tiếng, định đưa Sở Ấu Thi về thư viện trước rồi tính sau.
Nhưng ngay khi hắn vừa dứt lời, bên ngoài bao sương vang lên tiếng bước chân dồn dập.
Một đám người vây quanh bao sương.
Nam tử trẻ tuổi ăn mặc sang trọng bước vào.
- Ngươi là ai?
Diệp Hàn nhìn chằm chằm người này.
- Làm càn, quỳ xuống nhận tội!
Trong mắt nam tử dường như có uy nghiêm vô tận bắn ra.
Khí tức đáng sợ hóa thành dòng lũ cuồn cuộn, vô hình nghiền ép về phía Diệp Hàn, quả thực rất bá đạo.
- Vị này chính là Tứ hoàng tử!
Một tiếng cười lạnh quen thuộc truyền vào phòng:
- Diệp Hàn, ngươi tay cầm Nhân Long Đan rêu rao khắp nơi, quả thực không sợ chết. Nơi này chính là Vô Cấu Đế Đô, ngươi ở ngay dưới mí mắt hoàng thất đấy.
- Lưu Tử Phong?
Trong mắt Diệp Hàn lộ ra sát ý:
- Công pháp của ta đâu?
- Công pháp gì? Ngươi đang nói cái gì?
Lưu Tử Phong đắc ý, giả vờ khó hiểu.
Sau đó Lưu Tử Phong vung tay lên, trong nháy mắt, bên ngoài phòng lại xuất hiện một đám người, chen chúc chật kín cả nơi này.
Thiên la địa võng!
Sở Ấu Thi thấy vậy, lập tức nắm chặt tay Diệp Hàn, nàng cũng chưa từng thấy cảnh tượng như thế.
- Ấu Thi, đừng sợ!
Diệp Hàn nhẹ nhàng nắm tay Sở Ấu Thi an ủi.
Trong lòng hắn, sát ý, tức giận, chiến ý đã dâng lên đến cực điểm, như sắp bùng nổ.
- Nhân Long Đan, xưa nay là vật của hoàng gia!
- Cho dù là ba đại thư viện cũng không luyện chế ra được, ngươi trộm Nhân Long Đan, phạm tội tày trời, đáng bị đánh vào tử lao.
Tứ hoàng tử lại lên tiếng, uy nghiêm của thượng vị giả tự nhiên toát ra, hắn nói tiếp:
- Hiện tại giao máu Tử Dực Phi Long ra, quỳ xuống nhận tội, vẫn còn kịp.
- Vậy sao?
Đột nhiên Diệp Hàn trở nên bình tĩnh, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm Tứ hoàng tử.