Long mạch, cũng có mạnh có yếu.
Long mạch sinh ra ở Long Ẩn Phong ngày xưa, chẳng qua là long mạch nhỏ yếu, rất bình thường.
Nhưng long mạch ở dưới Vô Cấu Đế Đô này, lại do khí tức hoàng đạo, khí tức đế đạo vô số năm ngưng tụ, cùng với chúng sinh võ giả sinh tồn ở trên mảnh đất này, thai nghén thành long mạch đỉnh cấp.
Nghe Sở Thiên Tâm nói, tròng mắt Diệp Hàn lập loè.
Long mạch gia trì, bách chiến bách thắng!
Diệp Hàn từng có loại cảm nhận này, trước đó long mạch ở Long Ẩn Sơn sống lại, hắn dẫn động lực lượng long mạch, trực tiếp vượt qua mấy cấp giao chiến, suýt chút nữa đánh bại Doãn Thiên Tú lúc đó.
Bây giờ lại khác, vật đổi sao dời, hắn có thể được lực lượng long mạch gia thân, trong Khí Bạo cảnh, ai có thể là đối thủ của hắn?
Quan trọng hơn không chỉ là điểm này, mà là... long khí dẫn dắt.
Nếu có thể luyện hóa lực lượng long mạch vào trong cơ thể, liên hệ giữa hắn và Cửu Giới Trấn Long Tháp sẽ gia tăng, có thể ngưng tụ ra càng nhiều Chân Long Dịch.
Vạn Cổ Bất Bại Long Thể cũng có thể trở nên càng thêm hoàn mỹ, đản sinh ra càng nhiều Long cốt.
Trong lúc mấy người nói chuyện với nhau, đã đi tới chỗ sâu trong Vô Cấu Đế Đô.
Một mảnh kiến trúc vô cùng rộng lớn đập vào mi mắt Diệp Hàn.
Đại điện san sát, tháp cao sừng sững, lầu các nguy nga!
Phía trước vô số kiến trúc, lại có các quảng trường, cây rừng đan xen, phân bố bốn phương.
Trên mỗi kiến trúc đều phảng phất như có lưu quang hiện ra, từ xa nhìn lại, tựa hồ là từng con Long Xà cổ xưa đang di chuyển biến ảo.
Các loại lưu quang kia, chính là lực lượng của minh văn, lực lượng của trận pháp, thậm chí còn có khí tức địa mạch khác không thể tưởng tượng nổi ngưng tụ.
Bất luận kẻ nào tới đây, đều có thể cảm giác được bản thân nhỏ bé, thời thời khắc khắc cảm nhận được một loại áp bách giữa thiên địa.
Đây chính là Phần Nguyệt Thư Viện!
Một trong ba đại thư viện!
Diệp Hàn chăm chú nhìn một màn này, nội tâm chấn động, xem trọng Phần Nguyệt Thư Viện hơn không ít.
Tuy Phần Nguyệt Thư Viện này không chiếm được động thiên phúc địa như Luân Hồi Sơn Mạch, không có quần phong giao thoa, mây tía bốn phía, nhưng toàn bộ Phần Nguyệt Thư Viện gần như là một thể.
Kéo một phát mà động toàn thân!
Một khi gặp phải nguy cơ đáng sợ gì, dưới sự câu thông và trói buộc của vô số đại trận, thậm chí là lực lượng địa mạch, toàn bộ Phần Nguyệt Thư Viện sẽ thành chỉnh thể, có thể bộc phát ra lực lượng không thể tưởng tượng nổi.
Bất kỳ cao thủ nào xông vào trong thư viện cũng sẽ bị vây giết.
Tu luyện ở chỗ này cũng rất tốt, linh khí thiên địa nồng đậm.
Bằng Vạn Cổ Bất Bại Long Thể của mình, Diệp Hàn có tự tin câu thông được long mạch, tốc độ lột xác nhất định sẽ càng thêm nhanh chóng.
Tương lai vượt qua Phong Vô Lượng cũng không phải việc khó.
- Diệp Hàn, Mạc Khinh Nhu!
- Sau này hai người các ngươi sẽ ở lại Vân Các, thế nào?
Tiến vào thư viện, rất nhanh Sở Thiên Tâm đã dẫn Diệp Hàn tới trước một lầu các ba tầng.
Lầu các vô cùng to lớn, tuy chỉ ba tầng, nhưng bên trong còn có phòng, thậm chí có phòng tu luyện.
Đừng nói hai người, cho dù bốn năm người cũng hoàn toàn ở được rộng rãi.
- Làm phiền tiền bối!
Mạc Khinh Nhu mở miệng.
Sở Thiên Tâm lắc đầu:
- Tam đại thư viện là một nhà, mặc dù hai người các ngươi không phải đệ tử Phần Nguyệt Thư Viện, nhưng ta và tiểu tử Diệp Hàn cũng coi như mới quen đã thân, chút chuyện nhỏ này không tính là gì.
- Đúng vậy tỷ tỷ, hai người cứ yên tâm ở lại đi, Vân Các này rất gần Vũ Các của ta, sau này ta sẽ thường tới chơi với hai người.
Nụ cười của Sở Ấu Thi thuần túy, nhìn Mạc Khinh Nhu và Diệp Hàn.
Sau khi chân chính quen thuộc, Sở Ấu Thi không hướng nội trầm mặc giống như lần đầu tiên gặp Diệp Hàn.
Sở Thiên Tâm ở một bên, nhìn hai nữ tử nói chuyện với nhau, lại nhìn về phía Diệp Hàn, ánh mắt phức tạp.
- Lúc trước nghe nói, Mạc Khinh Nhu của Luân Hồi Thư Viện thiên tư hơn người, lòng cầu võ đạo phản phác quy chân, nhân phẩm, tâm tính đều không gì sánh kịp.
- Tiểu tử Diệp Hàn này cũng thế, ngày ấy ở dưới Luân Hồi Sơn Mạch, ta liền phát hiện trong cơ thể hắn sinh ra long khí, biết hắn có thiên phú cường đại, đáng tiếc hắn không muốn gia nhập Phần Nguyệt Thư Viện. Nhưng không nghĩ tới, Diệp Hàn ngắn ngủn hơn ba tháng, liền có thể bước vào lĩnh vực Cương Khí Bạo, cách Khí Bạo cảnh đỉnh phong cũng chỉ một bước ngắn.
Sở Thiên Tâm mở miệng, đột nhiên trên mặt lộ ra vẻ châm biếm, có chút cảm khái:
- Đáng tiếc, tựa hồ Luân Hồi Thư Viện chướng mắt Diệp Hàn, đặt cược tương lai ở trên người Phong Vô Lượng, thật buồn cười, ánh mắt thiển cận đến cực điểm. Chỉ có Lý Phù Đồ thu nhận tiểu tử này vào Nhân Gian Đạo, nhưng...
Nói tới đây, đột nhiên Sở Thiên Tâm lâm vào trầm mặc, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ bi ai.
- Bây giờ có thể nói cho ta biết, Lý sư phụ gặp chuyện gì không?
Đối phương nhắc tới Lý Phù Đồ, sắc mặt Diệp Hàn lập tức trở nên nghiêm túc.
- Hắn có thể đã gặp nạn!
Sở Thiên Tâm nhìn Diệp Hàn.
- Cái gì?
Diệp Hàn trợn to hai mắt.
- Có một số người của Luân Hồi Thư Viện vẫn muốn Phong Vô Lượng quật khởi, trở thành Lục Đạo Chúa Tể, tạo nên một thiên tài vô địch, để tương lai Luân Hồi Thư Viện có hi vọng tấn thăng thành Thánh Địa.
- Hình như năm đạo còn lại đều đã đạt thành nhận thức chung, nguyện ý lấy ra Luân Hồi Thạch trợ giúp Phong Vô Lượng tu luyện, nhưng chỉ có Lý đạo chủ không đồng ý việc này, nếu tình huống lục đạo song song bị đánh vỡ, hòa làm một thể, lẫn nhau sẽ không còn kiềm chế, chưa chắc đã là chuyện tốt.
Sở Thiên Tâm tiếp tục mở miệng.
Hai tay Diệp Hàn gắt gao nắm chặt:
- Cũng chính là nói, trong Luân Hồi Thư Viện có người muốn đối phó với Lý sư phụ?
Cái gì mà bị Ma Nhân trong Địa Ngục Môn cắn trả, đều là lý do để Sở Thiên Tâm thuyết phục hắn trước đó.
Tình huống chân chính là, Lý Phù Đồ thân bất do kỷ, có thể bị một số người trong Luân Hồi Thư Viện chế tài?
Đây là sự tình Diệp Hàn không thể nào tiếp thu được!
Bầu không khí nơi đây rơi vào yên lặng, thật lâu sau, Sở Thiên Tâm gật đầu nói:
- Không sai, Luân Hồi Thư Viện các ngươi muốn mượn Địa Ngục Môn để đối phó với Lý đạo chủ, chuyện này rất đơn giản.
- Vì sao không sớm nói cho ta biết?
Nội tâm Diệp Hàn hung hăng nhảy lên.
- Diệp Hàn, ngươi bình tĩnh!
Mạc Khinh Nhu khẽ lắc đầu:
- Mặc kệ tình hình của Lý đạo chủ thế nào, nhưng ít nhất, hắn sẽ không chết dễ dàng.
- Không sai!
Sở Thiên Tâm nhìn Diệp Hàn:
- Chỉ cần Phong Vô Lượng không lấy được Luân Hồi Thạch, thì bất luận thế nào bọn họ cũng không dám giết Lý đạo chủ, có lẽ mọi chuyện còn có cơ hội đảo ngược. Trước đó chưa từng nói với ngươi, cũng là ý của Lý đạo chủ, tính cách của ngươi có đôi lúc hơi bướng bỉnh.
- Những người này quả thực đáng chết!
Diệp Hàn nổi giận.
Diệp Hàn vốn là đứa nhỏ được nhặt về ngày xưa.
Sau khi Diệp Dương Phủ và nữ nhi Diệp Thanh Tuyết triệt để bất hòa, đối với hai chữ thân nhân này, tựa hồ Diệp Hàn đã không còn cảm xúc.
Nhưng dù sao hắn cũng không phải người vô tình.
Quen biết Lý Phù Đồ không lâu, nhưng đối phương giống như trưởng bối tận hết sức bồi dưỡng hắn, Diệp Hàn lại khắc sâu trong lòng.
Giờ phút này Sở Thiên Tâm nói ra hết thảy, Diệp Hàn quả thực phẫn nộ đến cực hạn, ngũ tạng như sắp tức nổ tung.
Mà thời điểm Diệp Hàn và Sở Thiên Tâm nói chuyện với nhau, trong Luân Hồi Thư Viện, Thông Thiên Phong phát sinh một màn nhìn thấy mà giật mình.
Mật động sâu trong Thông Thiên Phong.
Lý Phù Đồ bị trói trên cột đá, cả người máu me đầm đìa.
- Nói, Luân Hồi Thạch được giấu ở nơi nào?
Trong mắt Phong Vô Lượng lóe ra hàn quang vô tận.
Ba!
Roi dài trong tay hắn lại quất xuống.
Trong khoảnh khắc, máu tươi bắn tung tóe khắp mặt đất.
Một roi lại một roi, ở trong mật động trống trải nghe vô cùng chói tai...