Quý Phong Lâm nghe thấy tiếng cười của cô.
Bạch Sương Hành nói với cậu ấy: “Tôi cũng đã ghi nhớ cậu rồi, sẽ luôn ghi nhớ.”
Mười năm như một ngày mà nhớ đến cô, ở khoảng cách thích hợp nhất, lịch sự nhất mà tiếp cận cô, luôn im lặng ở bên cạnh cô.
Những chuyện này, Bạch Sương Hành trước đây không hề biết, nên không thể nào trả lời nhưng bây giờ thì khác.
Ở một mức độ nào đó, cô và Quý Phong Lâm rất giống nhau, vì những trải nghiệm thời thơ ấu mà không muốn để lộ hết cảm xúc thật của mình, trông có vẻ thờ ơ, nhưng thực ra lại có sự cô lập và nhạy cảm riêng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây