Trong phần giới thiệu cốt truyện đã nói rõ đại sư Bách Lý “bắt quỷ trừ tà hàng chục năm”, không nói là người cao tuổi, nhưng theo lẽ thường thì cũng phải là người trung niên.
Thế mà giọng nói này lại nhẹ nhàng du dương, như phát ra từ miệng một cô gái trẻ chừng hai mươi tuổi.
“Thân thể không được khỏe, xin thứ lỗi không thể ra đón khách quý.”
Khe cửa rất nhỏ, không thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong, chỉ nghe thấy người phụ nữ nói: “Tôi đã xem qua sơ yếu lý lịch của các bạn, đều rất tốt, nhưng cuối cùng chỉ có một người được chọn... Điều này, các bạn đều rõ chứ?”
Từ Thanh Xuyên: “Rõ.”
Đối phương khẽ cười.
“Gia nhập môn phái của tôi, phải lấy việc trừ tà diệt quỷ làm nhiệm vụ của mình. Đây không phải là chuyện dễ dàng. Đã từng có rất nhiều người háo hức muốn thử, kết quả thì sao? Kẻ chết người chạy, phần lớn vừa nhìn thấy quỷ đã sợ đến mức quên cả thân phận của mình.”
Mấy làn khói trắng từ từ bay ra từ trong phòng, mang theo tiếng thì thầm yếu ớt của người phụ nữ: “Muốn làm nghề này, nhất định phải gan dạ, bình tĩnh và khả năng ứng biến linh hoạt. Tôi đã chuẩn bị ba thử thách cho các bạn.”
Đến rồi.
Bạch Sương Hành tập trung tinh thần.
Nhiệm vụ chính của thử thách Đêm Trắng lần này chính là hoàn thành ba thử thách này.
“Hai giới Âm Dương có ranh giới rõ ràng, nhưng đôi khi thông qua một số cách, người sống cũng có thể kết nối với âm giới.”
Đại sư Bách Lý chậm rãi nói: “Trong dân gian có rất nhiều cách để gặp quỷ, tôi đã thu thập được ba cách, nhưng không biết thật giả thế nào. Nhiệm vụ của các bạn là thử từng cách một, phân biệt đâu là thật đâu là giả.”
Vậy là... xong rồi?
Từ Thanh Xuyên thở phào nhẹ nhõm.
Vì có thật có giả nên thử thách thật sự gặp quỷ nhiều nhất chỉ còn hai cái.
May mắn hơn nữa là, thử thách chỉ yêu cầu “gặp quỷ”, không cần bọn họ cố tình gây sự, làm những chuyện ngu ngốc chọc giận quỷ quái rồi bị truy sát.
Quả không hổ là thử thách độ khó sơ cấp.
Nghĩ vậy, tâm trạng anh ta lập tức thoải mái hơn rất nhiều: “Những thử thách nào? Mời đại sư nói.”
“Thứ nhất, Bút Tiên. Thứ hai, cúng tế. Thứ ba, rượt trăng.”
Giọng người phụ nữ càng lúc càng yếu ớt: “Khụ... A Thao, đưa giấy cho bọn họ.”
Chủ nhà đứng cạnh cửa ngoan ngoãn giơ tay lên, lấy mấy tờ giấy tuyên gấp gọn gàng trong túi ra, lần lượt đưa cho ba người.
Bạch Sương Hành mở ra.
Trên giấy viết mấy dòng chữ bằng bút lông rồng bay phượng múa.
[Cách gặp quỷ]
[Một là mời Bút Tiên: Lúc nửa đêm, nhiều người cùng nắm một cây bút, đồng thanh niệm “Bút Tiên Bút Tiên, ngài là kiếp trước của con, con là kiếp này của ngài. Kiếp này nếu có duyên, xin hãy vẽ vòng tròn trên giấy“.]
[Hai là cúng tế: Nghĩa trang có nhiều quỷ hồn. Lúc nửa đêm thắp nến trắng ở nghĩa trang, đặt bánh bao bên cạnh nến trắng, quỷ đói không nhà không cửa sẽ đến ăn.]
[Phụ lục: Nghĩa trang nằm ở phía bắc tòa nhà 444, cách khoảng năm trăm mét.]
[Ba là rượt trăng: Lúc nửa đêm, đứng ở nơi âm khí hội tụ (như nghĩa trang, nhà hoang), đi bốn mươi tư bước về phía mặt trăng.]
“Sau khi hoàn thành thì đến gặp tôi.”
Đại sư Bách Lý nói: “Người trả lời đúng đầu tiên sẽ trở thành đệ tử chân truyền của tôi. Nếu không còn việc gì nữa, mời ba vị về cho.”
Đây rõ ràng là một lời đuổi khách. Từ Thanh Xuyên đọc kỹ từng chữ trên giấy, trong lòng chùng xuống.
... Chủ quan rồi.
Nội dung thử thách này dường như không đơn giản như anh ta tưởng.
Không nói đến hai phong tục kỳ quái chưa từng nghe thấy phía sau, riêng Bút Tiên đã là thứ cực kỳ nguy hiểm, trong hầu hết các bộ phim kinh dị, nơi nào có nó, nơi đó sẽ có người chết hoặc bị thương.
Hay là hỏi chi tiết hơn nhỉ?
Anh ta đang suy nghĩ xem nên mở lời thế nào thì nghe thấy có người nói: “Xin hỏi...”
Quay đầu lại, quả nhiên là Bạch Sương Hành.
“Trên giấy chỉ viết cách gặp quỷ, sau khi gặp chúng, chúng tôi phải làm gì?”
Cô nói: “Ví dụ như điều đầu tiên là mời Bút Tiên, chúng tôi biết cách triệu hồi, vậy còn cách tiễn đi thì sao? Còn điều thứ hai là cúng tế, quỷ hồn đến ăn đồ cúng, liệu có làm hại chúng tôi không? Nếu có, chúng tôi phải làm thế nào?”
Thử thách chỉ yêu cầu “gặp quỷ”, nghe có vẻ rất dễ dàng, nhưng không ai biết sau khi hoàn thành phương pháp trên giấy, quỷ quái sẽ làm gì với bọn họ.
Bạch Sương Hành luôn cẩn thận, sẽ không bỏ qua bất kỳ thông tin chi tiết nào.
Không hiểu sao, căn phòng im lặng vài giây.
“Muốn tiễn Bút Tiên đi, chỉ cần hỏi xong câu hỏi, nói với nó “Mời Bút Tiên về” là được.”
Một lát sau, đại sư Bách Lý lên tiếng: “Phương pháp trên giấy không nguy hiểm, chỉ cần không chọc giận chúng thì sẽ không bị trả thù.”
Bạch Sương Hành ngay lập tức nắm bắt được trọng điểm: “Chọc giận?”
Lần này, thời gian im lặng trong phòng ngủ còn lâu hơn.
Không chỉ đại sư mà ngay cả hệ thống 056 đang âm thầm theo dõi toàn cục cũng khẽ hừ lạnh.
Đây là cái bẫy đầu tiên do Đêm Trắng giăng ra.
Trên giấy viết rõ ràng [Cách gặp quỷ], đa số mọi người sẽ nghĩ đương nhiên là những cách này chỉ ảnh hưởng đến thị giác.
Nhưng sự thật nào có đơn giản như vậy.
Kết nối Âm Dương vốn là điều cấm kỵ. Khi ranh giới giữa người và quỷ không còn nữa, người thấy quỷ, quỷ cũng có thể thấy người.
Đây là một trò chơi chữ lợi dụng lối mòn tư duy. Rất nhiều người mới đã mắc bẫy, lơ là cảnh giác, cuối cùng chết thảm.