Hai người gặp nhau ở đình nghỉ mát, Thẩm Thiền thở dài một hơi như vừa thoát nạn: “Cuối cùng cũng tìm được đồng đội, ở đây âm u, kỳ lạ quá! Cậu có thấy không? Lúc chúng ta không được cử động, những con cương thi đều nhìn chằm chằm về phía này!”
Ngày thường, cô ấy rất bạo dạn, trông có vẻ không sợ trời không sợ đất, nhưng bản chất vẫn là một sinh viên bình thường, gặp phải tình huống này, sợ hãi cũng là chuyện thường tình.
Không chỉ cô ấy, Văn Sở Sở chắc còn sợ hãi hơn nữa.
“Ừ.”
Bạch Sương Hành hạ giọng: “Tôi cũng bị dọa cho giật mình. Nhưng mà, những con cương thi này...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây