Những bóng người lượn lờ tụ lại về phía cô, có cái nắm lấy mắt cá chân cô, có cái lại nắm lấy tay phải cô.
Những vòng xoáy và kính vạn hoa không ngừng xoay tròn, xen lẫn vô số hình ảnh chồng chéo.
Tiếng la hét bên tai dần biến thành tiếng khóc nức nở, trước khi tiếng chửi rủa điên cuồng cuối cùng vang lên, Bạch Sương Hành đưa tay ra, nắm lấy tay nắm cửa lạnh lẽo của văn phòng.
Cô dùng sức ấn xuống, giữa những ảo giác ồn ào, cô nghe thấy một tiếng “ken két“.
Trong phòng không bật đèn, rất tối, nhưng không có sương đỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây