“Nói đến thì, sau khi Đêm Trắng này kết thúc, mấy người sẽ rời đi đúng không? Mấy người đi rồi, tôi đi đâu? Không phải là bị ném vào thùng rác chứ!”
Giọng nói chưa từng nghe thấy đột nhiên xuất hiện, Văn Sở Sở bị dọa cho giật mình.
Nhìn theo hướng phát ra âm thanh, vậy mà lại là từ cây bút chì.
Bạch Sương Hành cũng rất ngạc nhiên: “Cậu biết nói à?”
“Nói nhảm. Tôi không phải là người câm, lệ quỷ nào mà chẳng biết nói?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây